Tô Chính Quang lúng túng nhìn Tô Cẩm: “A Cẩm, cũng không phải là cha nhiều chuyện đâu, cha chỉ quan tâm đến Phương đạo trưởng thôi. Con xem, một đứa trẻ tốt như thế, cũng không biết gặp phải chuyện gì…”
Tô Cẩm gật đầu: “Còn hai người nữa vẫn chưa đi ra.”
Diêu Nguyệt cùng Tô Giang Nguyên liếc nhau, yên lặng bước ra ngoài.
Diêu Nguyệt giành nói trước: “Không phải là dì nhiều chuyện, chỉ là thấy hai người này cứ lén lén lút lút nên dì mới đi theo thôi.”
Sở Lâm thầm thở dài, sư phụ anh ta lợi hại như vậy, chẳng lẽ mấy người bọn họ thật sự cho rằng trốn ở góc tường là sẽ không bị phát hiện ra sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây