Thấy thái độ sư phụ kiên quyết như thế, Phương Tri Hạc đành phải thôi: “Sư phụ, vậy thì con trở về Linh Cục trước. Nếu như có chuyện gì thì phải gọi điện thoại cho con ngay.”
“Được rồi.” Bạch quán chủ đáp, trên gương mặt tràn đầy nét hiền từ đối với đệ tử.
Phương Tri Hạc mỉm cười rời đi.
Vài giây sau, Bạch quán chủ đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt phức tạp nhìn về phía bóng lưng Phương Tri Hạc, mãi cho đến khi bóng người biến mất khỏi tầm mắt mới xoay người lại.
Đời này của ông ta, đồ đệ đắc ý nhất chính là Phương Tri Hạc, còn người mà ông ta lo lắng nhất chính là Phương Tri Hàn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây