Trên mặt La đạo trưởng lộ vẻ bất đắc dĩ: “Sư điệt, đồ đệ của chú nói rồi đấy, chỉ là mượn bùa Thiên Lôi của cháu xem một chút thôi, thế mà cháu nhất định phải nháo đến tình trạng như bây giờ. Nếu như cháu lấy bùa Thiên Lôi ra sớm một chút, mọi người cùng hưởng chẳng phải là được rồi sao? Lại nhất định phải để chú dùng phương thức này giữ cháu lại.”
Phương Tri Hạc bị mấy lời lẽ của La đạo trưởng làm cho buồn nôn muốn ói.
Cũng không phải là anh ta chưa từng gặp người không biết xấu hổ, nhưng người không biết xấu hổ như lão đạo sĩ này anh ta vẫn là lần đầu chứng kiến!
Anh ta xì một tiếng khinh miệt: “Ông đã huỷ hoại hết toàn bộ thanh danh của Tam Thanh quán rồi, nếu sau này quán chủ Tam Thanh quán biết được hai người đã làm chuyện gì, hai người còn có thể ở lại Tam Thanh quán được nữa sao?”
Sắc mặt La Thịnh khẽ biến, anh ta quay đầu lại nhìn về phía La đạo trưởng, trong đầu nảy lên một suy nghĩ khác.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây