Lục Chi Ninh nhìn lướt qua bốn phía, sau đó đã thấy Tô Cẩm còn có Nguyên Cảnh.
Được lắm, tất cả mọi người đều đến đông đủ!
Nhất thời, Lục Chi Ninh tỉnh táo lại, anh ta run run rẩy rẩy nói một câu: "Tôi, giấc mộng kia... Sẽ không phải là sự thực chứ...?"
Sở Lâm cho anh ta một ánh mắt tự anh trải nghiệm đi.
Mẹ Lục thở dài một tiếng: "Chuyện lần này, còn phải tạ ơn Tô quán chủ, Tô quán chủ lại cứu con thêm một lần nữa."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây