Phù Tang nhướng mày: “Cô muốn ông ấy làm âm sai sao? Muốn trở thành âm sai của địa phủ, cần rất nhiều điều kiện…”
Đôi mắt Lê Kiến Mộc sáng rực, lời nói của Phù Tang dừng lại.
Một sinh hồn rời khỏi cơ thể, mặc bộ đồ dáng vẻ tinh anh, hỏi ba câu đều không biết cả ba, lại biết điều kiện trở thành âm sai của địa phủ?
Phù Tang quay đầu đi, coi như không thấy ánh mắt cô, cố gắng nói sang chuyện khác:
“Nếu cô có thể cho ông ấy ăn chút gì, vì sao lúc trước không mua que kem thứ hai nửa giá cho tôi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây