Chỉ có người giấy nhỏ gương mặt trắng bệch, bị chi chít quỷ xà bò qua, che khuất tầm mắt của ông ta.
Lê Kiến Mộc tóm lấy cổ tiểu quỷ, thờ ơ nhìn Vọng Chân.
“Vọng Chân đại sư, đã lâu không gặp.”
“Chủ nhân, chủ nhân, hiện giờ chúng nó đều là tiểu đệ của tôi, rất dễ bảo.”
Con rắn đen to trườn từ trong bầy rắn ra, tuy cái đầu to không thấy rõ biểu cảm lắm, nhưng giọng nói thật thà phúc hậu lại khiến trước mặt người ta bỗng tối sầm lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây