Chỉ có thể ấp úng nói:
“Chung Nghị đấu giá miếng vải kia về xong thì để trong ngăn tủ, chúng tôi biết chủ nhân thích cái đó, cho nên tính toán trộm đi. Nhưng Tráng Tráng không biết vì sao bị miếng vải kia hấp dẫn, sau đó quấn lấy miếng vải kia, cuối cùng không hiểu sao lại tiến hóa.”
“Chỉ có như vậy sao?”
Kim Nghiêu: “Chỉ có như vậy.”
Yến Đông Nhạc: “Tôi không tin, nếu chỉ có như vậy anh chột dạ cái gì?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây