“Này, anh, em, em nữa.” Lý Đại Đảm sắp khóc ra.
Chu Soái nhỏ giọng mắng thầm một câu, lại chạy nhanh tới cởi trói giúp anh ta.
“Anh, anh, người này là đại sư đưa bùa bình an cho chúng ta sao, cô ấy đáng tin không? Thật sự có thể cứu chúng ta rời đi sao? Nhưng mà hình như bùa bình an không phát huy tác dụng mà.”
“Cậu câm miệng! Bùa bình an chỉ có tác dụng với ma, Tiền Nguyệt là người, đương nhiên là không phát huy tác dụng.”
Chu Soái nói xong thì cảm thấy đáng tiếc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây