Lê Kiến Mộc giải thích:
“Anh ấy tên là Chu Soái, là đàn anh năm tư, không phải là muốn tán mình, lúc trước mình từng giúp anh ấy một lần, có khả năng anh ấy vì chuyện này mà tìm mình. Nếu các cậu để ý, mình hẹn anh ấy lần sau vậy.”
Trương Văn Tĩnh nhướng mày: “Chu Soái à, mình biết.”
“Thế nào thế nào? Có phải cặn bã không?” Trịnh Linh hỏi.
Trương Văn Tĩnh lắc đầu bật cười: “Anh ấy thật sự không cặn bã, chỉ bị cặn bã lừa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây