“Chúng tôi không phải là người yêu.” Lê Kiến Mộc cắt ngang lời cô ta nói: “Cô không cần phải thử, cũng đừng suy nghĩ linh tinh, tôi và đàn anh Chu có chuyện chính cần làm, thật sự không tiện dẫn theo cô. Nếu cô muốn hẹn Chu Soái, có thể hẹn lần sau. Cuối cùng tôi lặp lại lần nữa, chúng tôi không phải là người yêu!”
Biểu cảm của Phương Nguyệt có chút lúng túng, luống cuống tay chân nói:
“Đàn em nói gì thế, tôi không có thử, tôi chỉ thấy thường ngày hai người thân thiết như vậy, cho nên hóng chuyện một chút thôi. Cô đừng hiểu lầm, tôi không có ý gì khác.”
Sau khi nói xong không đợi bọn họ kịp phản ứng, cô ta chạy đi mất.
Lê Kiến Mộc nhíu mày.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây