Đợi Lê Kiến Mộc đứng yên, cô ấy chạy nhào qua nắm lấy cô:
“Có phải cây này đã chết hay không? Cậu thật lợi hại, vậy mà linh kiếm của cậu còn có thể phân biệt được người cần tấn công, mình không bị thương chút nào. Nhưng mà lần sau cậu đừng làm lòe loẹt như thế, đâm mắt mình hơi đau.”
Cô ấy cho rằng cái cây kia là bị Lê Kiến Mộc đánh bại.
Lê Kiến Mộc muốn nói lại thôi.
Linh kiếm của cô không thể phân biệt được người cần tấn công, cũng không thể phân chia nhân loại và thụ tinh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây