“Đại nhân?”
Lê Kiến Mộc cúi đầu.
Trên người Vương Giai cũng không có mạng người, lần đầu tiên khi thấy cô ta là buổi tối ngày đó khi trở về từ thôn cây liễu.
Lúc ấy tuy cô ta là quỷ hồn, nhưng tươi cười điềm tĩnh, còn duy trì một khoảng cách không thương tổn tới Hạ Thần.
Sau khi cô nghe đội trưởng Tiêu kể chuyện xưa của Hạ Thần, còn tưởng cô ta là Ninh Hiểu Ninh, không dám thương tổn người mình yêu, nhưng ôm chấp niệm, chuyện như vậy Huyền Sư đương nhiên là không quản nhiều.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây