Sau khi Kim Hàn Tuyết hôn mê, tỉnh lại sau giấc ngủ, chợt phát hiện bản thân đang ở trong một khoang thuyền ấm áp sạch sẽ, vết thương trên người dường như đã khỏi, điều quan trọng là y phục trên người lại bị cởi sạch sành sanh, lại mặt áo choàng nam nhân, điều này khiến nàng sợ hãi không ít. Nàng nghĩ đến cảnh tượng đã gặp trong mấy năm qua, sợ đến hồn phi phách tán, vội vàng chạy ra khỏi khoang thuyền, nhìn thấy một lão quái vật vô cùng xấu xí, lão nhìn thấy nàng, còn nhếch môi cười mấy tiếng quái dị.
Về sau Nghiêm lão ma phát ra vô số lời thề, lão bảo lúc đó không cười quái dị, đó là nụ cười bình thường của lão.
Sau đó Kim Hàn Tuyết như điên lên, nàng nghĩ đến chuyện kinh khủng đáng sợ, trong lòng nhất thời đau thương căm giận muốn chết, cũng không chú ý đến lão ma đầu kia tu vi cao hơn nàng nhiều, hóa ra một thanh sương kiếm, muốn xông lên liều mạng cùng Nghiêm lão ma!
Ngay sau đó, nàng chợt thấy Phương Nguyên đi ra từ một khoang thuyền khác.
Nàng nghe được lời của Phương Nguyên, lại nghĩ đến ảo giác trước khi nàng ngất đi, "Leng keng" một tiếng, sương kiếm trong tay rơi trên mặt đất, cả người nàng choáng váng, sững sờ một lát, nói không ra lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây