- Phương tiểu ca, ta sẽ chăm chỉ đọc sách, ngươi cứ để ta theo ngươi có được không?
Thân thể Quan Ngạo to như một toà núi nhỏ, lúc này lại vừa ủy khuất vừa sợ hãi nhìn Phương Nguyên.
Nỗi lòng Phương Nguyên cũng lập tức trở nên phức tạp, trầm mặc một hồi, mới nói:
- Quan Ngạo sư huynh, ta cũng không nỡ xa ngươi, nhưng đường lớn lên trời, chúng ta đều phải tự đi, sau này ta phải dốc lòng tu hành, e là không chiếu cố được cho ngươi, huống hồ thiên phú của ngươi đã được hiển lộ, ta cũng dần dần cảm thấy không dạy được ngươi nữa... Lần này vào Côn Luân Sơn, đối với ngươi mà nói là một cơ hội, chỉ cần ngươi đến nơi đó, tu hành thật tốt, huynh đệ chúng ta rồi sẽ có một ngày gặp lại, lần này, không phải là ly biệt, mà là để ngày sau gặp lại!
- Phương tiểu ca, lời ngươi nói luôn lộ ra rất có đạo lý...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây