- Cho nên ngươi mới nói, để người muốn đi thì đi, để người muốn tới thì tới?
Tần trưởng lão nghe Phương Nguyên nói vậy cũng nhẹ nhàng mỉm cười một tiếng, thở dài buồn bã, sắc mặt lúc này cũng dễ coi hơn nhiều, dường như cuối cùng cũng từ trong những lời này, nghe thấy Phương Nguyên vẫn có chút bộ dạng non nớt của thanh niên, mặt già cuối cùng cũng vẫn giữ được.
Hơi dừng lại một chút, hắn cười nói:
- Nhân tình thế thái, so với thần thông còn huyền ảo hơn, lại há có thể một câu là nói rõ? Những người đó vốn muốn đi, hiện giờ lại không muốn đi nữa, coi như chưa hề nói những lời đó, chưa làm những chuyện đó, mà những người lúc trước đi rồi, có lẽ trước khi đi cũng thực sự đã chia sẻ rất nhiều áp lực với tiên môn, chẳng lẽ vì bọn họ đi rồi mà một mực xóa tên?
Phương Nguyên nghe thấy những lời này, tay cũng hơi chậm lại, quay đầu nhìn hắn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây