Ở mặt nam, nơi cách Phương Nguyên không xa, một vị nam tử tuấn mỹ khoác trường bào vàng nhạt, tay cầm một chiếc ngọc như ý màu trắng, vẻ mặt nho nhã, sau khi thấy được mười bốn chữ lớn kia cũng cười nhạt một tiếng, bàn tay vung khẽ, bốn năm con ma vật bên người lập tức hóa thành mảnh vụn, sau đó một dải lụa đỏ như linh xà bay tới, quấn trên cổ tay hắn.
- Vị ngũ đạo khôi thủ này thật có phách lực, ta sao có thể không tới xem?
Dứt lời, hắn đạp lên cát vàng, thân hình thong dong lướt đi, tốc độ lại cực nhanh, chẳng mấy chốc đã tan biến trên đường chân trời.
...
...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây