Tiên hạ thủ vi cường, nhân khi Tân Trạch tiểu vương gia Nam Hoang thành sơ ý, một hơi đánh hắn thành trọng thương, xác định lấy tình trạng thương thế của hắn bây giờ, dù không trực tiếp lui ra Đạo chiến thì cũng sẽ không gây ra được phiền toái gì cho mình, thậm chí nếu gặp phải cường địch khác, sợ rằng đến cả giữ mạng đều khó. Lúc này Phương Nguyên mới an tâm phần nào, bay vút mà đi, đồng thời âm thầm quan sát hoàn cảnh xung quanh!
Trong tầm mắt, mảnh bí cảnh nơi này lớn đến kinh người, trải ra trước mắt mênh mông vô ngần, chỉ ẩn ẩn thấy được khói đen phía xa xa, ở hướng nam sau lưng thì lại thấy một tuyến màu bạc rất đậm, có thể đoán được, tuyến màu bạc kia chính là biên giới bí cảnh, điều này cũng chứng tỏ, nếu bọn hắn muốn đi tới trung tâm bí cảnh, chỉ cần nhắm chuẩn hướng bắc, một đường đi thẳng là được.
Chẳng qua, tiêu chuẩn nhận định Đạo chiến không phải là xem ai tiến vào càng sâu trong bí cảnh, mà là xem xem săn giết được bao nhiêu ma hạch.
Càng đi vào sâu trong bí cảnh, số lượng ma vật liền càng nhiều, cũng càng dễ săn tìm ma hạch.
Chỉ có điều, nếu thực lực chưa đủ, tiến vào quá nhanh, quá sâu, vậy rất có khả năng sẽ bị ma vật vây khốn, thảm bại lui trường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây