Đại Kiếp Chủ

Chương 728: Đệ tử tẩy kiếm trì (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Vị đệ tử Tẩy Kiếm Trì này, ngươi muốn trực tiếp công khai khiêu chiến vị tứ đạo khôi kia ư?

Theo đại khảo Kiếm Đạo bắt đầu, trên kiếm đài lại xuất hiện một màn ngoài dự đoán của mọi người. Chẳng ai ngờ rằng, đệ tử Tẩy Kiếm Trì, người có lá gan đầu tiên lên đài, cũng là người có hi vọng nhất đoạt khôi thủ, chuyện thứ nhất muốn làm lại chính là công khai khiêu chiến vị tứ đạo khôi vừa rồi.

- Chẳng lẽ trước đây bọn hắn sớm đã quen biết, có thù cũ?

- Hay là vị tứ đạo khôi này thanh danh quá thịnh, khiến cho tên đệ tử Tẩy Kiếm Trì kia bất mãn?

Trong lòng vô số người đều đang âm thầm suy đoán, cùng lúc đó, bỗng chốc lại có thêm vô số ánh mắt hướng về phía Tiên Đài nơi Xích Thủy Đan Khê, trên thực tế, dù không có chuyện đệ tử Tẩy Kiếm Trì khiêu chiến, chúng nhân cũng đã rất quan tâm tới vấn đề này. . .

Người áo xanh đã đoạt tứ khôi, liệu có sẽ tiếp tục tham dự đại khảo Kiếm Đạo?

Rốt cuộc, chúng nhân đều đặt cược không ít tiền. . .

Chẳng qua khiến người không nghĩ tới chính là, trên Tiên Đài Xích Thủy Đan Khê, thật lâu vẫn không thấy có âm thanh truyền ra.

Phương Nguyên mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, ngồi im như pho tượng, không hề có ý xuống đài, cũng không mở miệng nói chuyện.

Tuy không chỉ mặt gọi tên, nhưng người người đều biết đệ tử Tẩy Kiếm Trì đang nói chuyện với hắn, chính hắn lại hay rồi, làm như không nghe thấy được.

Hư không vắng lặng, chẳng biết qua bao lâu, tiếng nghị luận của mọi người mới khe khẽ vang lên .

- Chẳng lẽ hắn thật không có ý tham gia đại khảo Kiếm Đạo?

- Chắc vậy, bằng không lý nào bị người công nhiên khiêu khích ngay trước mặt mà vẫn đứng im bất động như thế. . .

Có người nhìn lên Kiếm Đài, lại nhìn lên Tiên Đài, cười lạnh nói:

- Chẳng qua nói đi cũng phải nói lại, tên đệ tử Tẩy Kiếm Trì này vốn cũng là quá phận, Tẩy Kiếm Trì bọn hắn hội tụ anh tài Kiếm Đạo thiên hạ, ai có năng lực tranh phong với bọn hắn? Trong khi áo bào xanh kia là tứ đạo khôi thủ Trận, Phù, Đan, Khí, rõ ràng không sở trường vũ pháp, khiêu chiến người ta, thắng cũng chẳng vẻ vang gì!

- Đúng vậy, tứ đạo khôi thủ đã là khoáng thế kỳ tài, cần gì phải cùng người tranh giành cái hư danh Kiếm Đạo đó?

- Rốt cuộc, trên đời này không có người tu hành nào là hoàn mỹ!

Trong tiếng nghị luận xôn xao, cũng có người thở dài:

- Đáng tiếc, lão phu đã đặt cược linh tinh rồi. . .

- . . .

- . . .

Ở dưới một mái hiên khác cũng trên Tiên Đài, nơi lần trước khiến cho trong lòng Phương Nguyên sinh ra cảm ứng cũng đang có người nhẹ giọng nói chuyện:

- Thiếu chủ, tin tức ngài được đến trước đây không sai, xem ra đệ tử Tẩy Kiếm Trì rất không vừa mắt với hắn, muốn kích hắn đánh một trận, đáng tiếc hắn tâm địa sắt đá, quyết không chịu tham chiến, bằng không, ngược lại là. . .

- Ha ha, thế cũng đơn giản, hắn không tham gia, ép buộc hắn tham gia chẳng phải là được?

Một tiếng nói khác nhàn nhạt vang lên, tựa hồ rất là không để ý.

- Thiếu chủ, ý ngài là. . .

- Ha ha, cứ dùng phương pháp đơn giản nhất là được. . .

- . . .

- . . .

- Ha ha!

Tên đệ tử Tẩy Kiếm Trì thấy Phương Nguyên không trả lời, cũng không có ý xuống đài, liền thấp giọng cười cười, thu hồi ánh mắt, khe khẽ khoanh chân ngồi xuống trên Kiếm Đài, có vẻ như chuẩn bị ngồi thẳng đến khi đại khảo Kiếm Đạo chấm dứt mới thôi.

Người quan chiến ở chung quanh bắt đầu tập trung lực chú ý lên những người tham gia khảo thí khác.

- Đệ tử Tẩy Kiếm Trì là người đầu tiên đăng đài, những người khác thì sao?

Có người đảo mắt nhìn xung quanh Kiếm Đài, thấp giọng nghị luận:

- Chẳng lẽ không ai có gan làm người thứ hai lên đài?

Ở chung quanh Kiếm Đài, chúng nhân người tu hành đều là nhìn quanh trái phải, đây đó không biết nên lựa chọn thế nào.

- Ha ha, đều cảm thấy càng muộn lên đài càng tốt ư?

Đúng lúc này, vị Tiểu Việt sơn chủ kia nhẹ nhàng phe phẩy quạt xếp, cười nói:

- Các ngươi đều sai rồi, trên Kiếm Đài này chỉ có mười vị trí, nói cách khác, mọi người phải tranh giành mười vị trí đó, lên đài trước liền có vị trí, không cần tranh đoạt liền có thể lưu lại, nhưng lên đài sau, lại phải đánh bại người đi lên trước đó mới có thể lưu lại, lưu lại rồi lập tức vẫn sẽ bị những người kế tiếp khiêu chiến, bởi vậy, lần đại khảo Kiếm Đạo này khác với trước kia, lên đài càng sớm, ngược lại càng có lợi. . .

Hắn vừa nói vừa nhẹ giọng cười cười, cất bước hướng lên trên Kiếm Đài.

Người ở chung quanh nghe vậy, tức thì đối mắt nhìn nhau, không biết lời người này nói là thật, hay chỉ là nhiễu loạn tâm chí người khác.

Chẳng qua, ngay khi Tiểu Việt sơn chủ chuẩn bị đăng đài, bên cạnh chợt có bóng đen lóe lên, một nam tử giáp đỏ khoác áo choàng đen, tay cầm trường thương cũng nhảy lên Kiếm Đài, đi tới vị trí đối diện với vị đệ tử Tẩy Kiếm Trì kia, trường thương ôm trong tay, lạnh lùng đứng ở chỗ đó, như là đang chờ người khác tiến lên khiêu chiến, chính là thiên kiêu Võ Đạo Triệu Huyền Tước.

- Người này. . . Cướp trước ta một bước a?

Tiểu Việt sơn chủ ngẩn ngơ, cười cười đành chịu, đi tới đứng một vị trí khác.

Hiện tại trên đài đã có ba người, mười vị trí chỉ còn lại bảy, khiến cho tu sĩ chung quanh thoáng ngẩn ngơ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)