Người bên cạnh có chút khó hiểu:
- Vì sao?
Hứa chấp sự hận không thể tát cho hắn một cái:
- Óc lợn, vạn nhất hắn đoạt khôi thủ, sau khi người khác nghe ngóng được, lại phát hiện hắn vẫn ở hạ viện Xích Thủy Đan Khê, thế chẳng phải là nói đám người chúng ta có mắt không tròng, lãng phí một nhân tài à?
Người bên cạnh như hiểu ra gì đó:
- Vậy vì sao không nói với hắn một tiếng?
Hứa chấp sự tức tới bật cười:
- Lúc trước thương lượng với hắn nhiều thứ như vậy, không phải đều bị hắn cự tuyệt à?
Càng nói trong lòng càng tức:
- Cho nên lần này trực tiếp điều hắn lên, hắn đáp ứng thì đáp ứng, không đáp ứng cũng phải đáp ứng!
Lúc này, Hứa chấp sự nói năng rất khí phách!
...
Mà đối với Đan tu khác của thượng viện Xích Thủy Đan Khê mà nói, quả thật cũng rất chờ mong kết quả khảo hạch của Phương Nguyên, dù sao lúc tiểu khảo đan đạo, hắn không ngờ luyện một viên tứ chuyển đan thành ngũ chuyển đan, vô cùng kinh diễm, nhưng hắn rốt cuộc là gặp may, có được phương pháp cải tạo đan phương này hay là thật sự có tạo nghệ cao như vậy, có thể tùy tiện cải tiến đan phương, lại khiến người ta có chút không dễ khẳng định.
Tóm lại, hiện giờ cho dù là bọn họ, cũng có chút không rõ về tiêu chuẩn đan đạo của Phương Nguyên.
Mà đối với tất cả những điều này, Phương Nguyên lại không để ý.
Hắn chỉ bình tĩnh xuất hiện ở hiện trường đại khảo đan đạo, sau đó bình tĩnh đi lên tiên đài, ở trước lò đan của mình, dưới cái nhìn chăm chú của vô số tu sĩ chung quanh, sắc mặt bình tĩnh luyện một lò đan, sau đó thì vẻ mặt bình tĩnh rời đi.
Chỉ có điều, chung quanh tiên đài này lại không thể bình tĩnh được nữa.
Nội dung đại khảo đan đạo lần này, chính là luyện một viên Cửu Chuyển Bảo Đan.
Mà lần này, bởi vì lúc trước chưa tiếp xúc với viên đan dược này, cho nên Phương Nguyên không thể lâm thời lại dùng Thiên Diễn Thuật thôi diễn dược tính của nó, xem xem có thể tìm được phương pháp cải tiến hay không, cho nên trong toàn bộ quá trình khảo hạch, Phương Nguyên chỉ nghiêm khắc dựa theo giảng thuật về đan phương, từng bước từng khâu, từ từ chậm rãi luyện đan dược này, không có gì kinh diễm cả!
Nhưng cũng không phạm phải một chút sai lầm nào!
Mỗi một trình tự của hắn đều rất kín kẽ, làm được một cách hoàn mỹ vô khuyết!
Tiêu chuẩn của quá trình, giống như đan phương đó là dựa theo thủ pháp luyện đan của hắn mà viết xuống.
Cũng chính bởi vậy, quá trình luyện đan hoàn toàn không kinh diễm này, ghép lại với nhau lại có vẻ vô cùng kinh diễm.
Sắc mặt các đan sư xem thi chung quanh đều từ từ biến đổi.
- Tay chắc, tâm vững thế nào mới có thể không chút sai sót luyện ra một viên đan này.
Càng là cao thủ đan đạo càng hiểu làm được một bước này là khó khăn tới mức nào.
Không nói cái khác, trong quá trình luyện chế Cửu Chuyển Bảo Đan, cần hơn ba tiếng, các loại trình tự ở giữa nhiều tới cả trăm, linh dược và bảo dược cần dùng cũng vượt quá ba trăm loại, mà thủ pháp và biến hóa gió lửa trong quá trình luyện đan thì đạt tới hơn ngàn loại.
Trong toàn bộ quá trình, không phạm một sai lầm nhỏ, vốn chính là một chuyện khiến người ta không thể tin được!
Thế là, trong toàn bộ quá trình luyện đan của Phương Nguyên, bọn họ thậm chí còn không dám phát ra dù chỉ một tiếng động.
Sợ quấy nhiễu hắn, ảnh hưởng tới thủ pháp luyện đan tinh chuẩn của hắn.
Tới cuối cùng, khi Phương Nguyên đã thành công xuống đài, vị Tuần Giám Sứ Triệu Chí Trăn phụ trách chủ khảo đan đạo mới chậm rãi đi xuống, hắn đi tới trước lò đan của Phương Nguyên, nhẹ nhàng phong tồn đan dược được luyện ra lại, áng áng trong tay, có thể thấy được, pháp lực trong lòng bàn tay hắn đang nhẹ nhàng lưu chuyển, đây là dùng hết toàn lực để cảm nhận trọng lượng của viên đan đó.
Một lúc sau, hắn mới nhẹ nhàng bỏ đan dược xuống, trên mặt lộ ra một nụ cười.
- Đan nặng một lạng bốn tiền ba phân bảy ly rưỡi...
Hắn giống như đang lẩm bẩm, lại giống như đang thuận miệng nói với đan sư bên cạnh.
Nhưng thanh âm của hắn lại vừa hay vang ra, bị vô số người nghe thấy.
Sau đó, chung quanh Vấn Đạo Sơn, đột nhiên dấy lên một mảng xôn xao, ánh mắt của người vây xem đều trở nên sửng sốt.
Bởi vì trên đan phương đã viết rõ ràng: "Long Ngâm Đan thành: Đan nặng một lạng bốn tiền ba phân bảy ly rưỡi!"
... Đan hoàn mỹ!