Thành tích của khảo hạch trận đạo, cuộc thi đầu tiên trong đại đạo lục khảo đã được công bố.
Có điều khiến người ta có chút bất ngờ là, trừ người thông qua khảo hạch, có được danh hiệu Đại Trận Sư ra, Trận Sư chủ khảo vốn chỉ định bình chọn ra top mười, nhưng đến cuối cùng, lại xuất hiện mười một người.
Nguyên nhân tất nhiên rất đơn giản, Phương Nguyên thân là khôi thủ, trực tiếp dùng trận thuật vây khốn mười con hung thú, nói cách khác đã một mình ôm trọn cả top mười, sau đó Tiên Minh lại không thể không khuyên hắn thả hung thú ra, nhưng thế lại hay rồi, một phát thả mười con hung thú, trải qua một phen ngươi tranh ta cướp, lại có mười người vây những hung thú này lại.
Cũng chính bởi vậy, cuộc thi đầu tiên trong đại đạo lục khảo liền xuất hiện một màn kỳ lạ.
Top mười là top mười, khôi thủ là khôi thủ!
Vấn đề mấu chốt là ở chỗ, mọi người không ngờ cảm thấy đây là chuyện theo lẽ thường.
Theo bọn họ, vị nam tử áo xanh giành được khôi thủ này, so sánh với mười Trận Sư được xếp cùng hắn, hai bên thật sự không phải trên cùng một cảnh giới, cũng chỉ có nữ tử áo đỏ thần bí là có thực lực đọ được với hắn trên tạo nghệ trận đạo.
Mà dù là như vậy, nàng ta cuối cùng cũng chỉ thông qua khảo hạch, có được danh hiệu Đại Trận Sư mà thôi.
Nhưng trong danh ngạch top mười lại không có nàng ta.
Đối với nam tử áo xanh đoạt được khôi thủ này, cùng với nữ tử áo đỏ bỏ thi đó, các tu sĩ xem thi và các tiên môn trận đạo đều cảm thấy rất hứng thú, cho nên đều tìm hiểu lai lịch của hai người bọn họ, có điều vừa điều tra, lại khiến người ta bất ngờ, thân phận của nữ tử áo đỏ không ngờ không có bất kỳ ai biết, một chút tin tức cũng không hỏi ra được.
Mà tin tức về nam tử áo xanh thì quá nhiều, cũng khiến người ta không biết thật giả!
Có người nói hắn đến từ một truyền thừa trận đạo thần bí, tên là Thiên Xu Môn, nội tình thâm hậu, trận đạo chính là nhất tuyệt.
Cũng có người nói hắn kỳ thật là một vị Đan tu, am hiểu luyện đan, từng giành được khôi thủ trong tiểu khảo đan đạo, đan luyện ra thậm chí có thể nói là kinh tài tuyệt diễm, mà trận đạo chỉ được coi là cửa bên của hắn, không bỏ quá nhiều công phu ra để nghiên cứu!
Cũng có người nói, hắn kỳ thật là hạng con cháu của một vị Tiên Minh Tuần Giám Sứ, thông qua quan hệ có được trước đề mục của đại khảo trận đạo.
Trong tất cả truyền thuyết, cái cuối cùng tất nhiên là kỳ quái nhất.
Nhưng cách nói cuối cùng này lại rất nghiêm trọng, còn có người nêu ví dụ, nói là trong tiểu khảo đan đạo vốn không phải hắn là khôi thủ, không những không phải, hắn thậm chí còn thi trượt, nhưng chính là Tiên Minh Tuần Giám Sứ Triệu Chí Trăn tới Xích Thủy Đan Khê một chuyến, thành tích này liền được sửa lại, hắn từ người thi trượt nhảy một phát lên thành người đứng đầu tiểu khảo.
Đối với cách nói này, Phương Nguyên tất nhiên cũng có được nghe, nhưng không để trong lòng.
Thành tích đại khảo trận đạo được Vấn Đạo Sơn công bố vào chiều ngày hôm sau, tên của hắn nằm cao nhất.
Đan sư Xích Thủy Đan Khê đều đến chúc mừng, cho dù là vị Tiên Minh Tuần Giám Sứ Triệu Chí Trăn cũng gửi một bức thư cùng với hai loại biểu lễ để chúc mừng hắn, nhưng Phương Nguyên lại cảm thấy đây vốn là chuyện trong dự kiến, chỉ khách khí với người ta một chút rồi đi, ngay cả Xích Thủy Đan Khê nói nên tổ chức tiệc mừng công cho hắn hắn cũng uyển chuyển cự tuyệt, chỉ nói để sau khi kết thúc đại khảo rồi tính.
Mà các đan sư của Xích Thủy Đan Khê cũng không miễn cưỡng hắn.
Một là đại khảo đan đạo sắp tới, bọn họ cũng có một đống việc phải làm.
Thứ hai, tổ chức tiệc mực công cho khôi thủ đại khảo trận đạo trong Xích Thủy Đan Khê, nói ra cũng không được tự nhiên cho lắm.
Mà trừ những người này ra, cũng có không ít tiên môn và đạo thống trận đạo đều phái người đến, muốn tiếp xúc với Phương Nguyên, có người nói là bái phỏng, có người nói là thảo luận nghiên cứu, cũng có một số người trực tiếp muốn trả giá cao mời Phương Nguyên tới tiên môn của bọn họ nhậm chức.
Đối với những cái này, Phương Nguyên đều một mực từ chối, chỉ an tâm chuẩn bị đại khảo đan đạo.
Điều này cũng dẫn tới một số người bất mãn với hắn, cảm thấy người này tuổi tác không lớn, nhưng lại rất kiêu ngạo, khôi thủ đại khảo trận đạo, thanh danh này không tồi, nhưng ở đạo trận thuật cũng chỉ được xem như vãn bối, không nên to gan cự tuyệt nhiều cao nhân trận đạo như vậy bái phỏng? Chẳng lẽ, chuyện hắn là nhờ quan hệ, dựa vào Tuần Giám Sứ mới có được khôi thủ là thật?
Người tin vào lý do này tất nhiên sẽ đồng ý, nói ba hoa chích choè, giống như tận mắt nhìn thấy.
Nhưng người không tin thì lại cười nhạt....
- Cho dù hắn biết trận thứ nhất của đại khảo trận đạo là Cửu Khúc Hoàng Hà Trận thì sao? Diệu dụng của Cửu Khúc Hoàng Hà Trận chính là bên trong có vô số biến hóa, mỗi một đạo đại trận căn bản là người bày trận khác nhau, không có cùng biến hóa, bắt buộc phải thôi diễn lâm thời, vả lại, sau khi vượt qua đại trận, hắn một mình vây khốn mười con hung thú, đây chính là bản sự thật sự, không thể ăn gian?
Đương nhiên, bất kể có tin hay không, cách nói này quả thật vẫn hấp dẫn không ít sự chú ý tới cho Phương Nguyên.
Cũng chính bởi vậy, sau khi tin tức Phương Nguyên cũng tham gia thi đan đạo được truyền ra, không biết bao nhiêu người đều vô cùng chú ý, điều này cũng khiến lúc đại khảo đan đạo bắt đầu, tu sĩ tới xem lễ nhiều hơn rất nhiều.
Đại khảo đan đạo là diễn ra vào ngày thứ tư, hiện giờ, dưới Vấn Đạo Sơn đã lâm thời dựng lên mười tòa tiên đài, trên mỗi một tòa tiên đài đều đặt ba trăm lò đan, mà mỗi một tòa tiên đài lại có bốn vị Đại Đan Sư trấn thủ, phụ trách việc giám thị, ngoài ra còn có thủy kính chuyên môn dùng thần thông dựng lên, chiếu trực tiếp quá trình luyện đan lên trong không trung Vấn Đạo Sơn.
Dù sao, khảo hạch đan đạo và khảo hạch trận đạo cũng khác nhau, bởi vậy trong chuyện giám thị cũng cẩn thận hơn rất nhiều.
Không biết có phải chịu ảnh hưởng của lời đồn đó hay không, đại khảo đan đạo lần này, rất khéo lại an bài Phương Nguyên ở tòa tiên đài thứ năm, cách vị trí của Đại Đan Sư chủ khảo gần nhất, hơn nữa thủy kính cũng vừa hay đặt ngay trước người hắn.
Điều này lại khiến trong hư không có một khoảng không gian lớn biểu hiện quá trình luyện đan của hắn.
- Ha ha, Phương tiểu hữu, dù sao ngươi cũng là người của Xích Thủy Đan Khê chúng ta, nhất định phải biểu hiện thật tốt.
Trước khi Tử Tiêu Động Chủ vào trông thi, cười ha ha nói với Phương Nguyên.
Hắn chính là một trong các Đại Đan Sư phụ trách tòa tiên đài thứ năm này, cũng cách Phương Nguyên không xa.
- Mau mau, lặng lẽ thôi, sửa thân phận của hắn thành đan sĩ thượng viện.
Mà Hứa chấp sự thì trước khi bắt đầu thi, lại vừa thần bí vừa cẩn thận dặn người bên cạnh.