Đại Kiếp Chủ

Chương 697: Hai người họ nhanh quá (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Phương Nguyên cũng không phải chủ quan, mà là vào sơn cốc này, cái so đấu không phải thân pháp và tốc độ, mà là năng lực phá trận, nếu cùng mọi người tiến vào, người bên cạnh nói năng ầm ĩ, không khỏi sẽ ảnh hưởng tới sự thôi diễn của mình, bởi vậy chẳng thà chờ những người này vào đã, sau khi kéo giãn cự ly, lại thong dong vào trận thôi diễn, nhìn thì lúc ban đầu chậm hơn, nhưng trên thực tế lại nhanh hơn.

Có điều Lý Hồng Kiêu dường như cũng mang ý tưởng này, cho nên mới ở lại cuối cùng, hai người chạm mặt nhau.

Hai người bọn họ cơ hồ đồng thời vào cốc, sau đó thân hình hơi dừng lại, cũng không hạ xuống đất, bởi vì trên mặt đất vẫn có rất nhiều người chưa xông qua cửa ải thứ nhất, ngược lại chen chúc đứng đây, bởi vậy hai người bọn họ đồng thời lựa chọn bồng bềnh trong không trung, trên ngón tay Lý Hồng Kiêu đeo giới chỉ đồng đen sáng ngời, bên cạnh liền một trăm lẻ tám ngọc trù có đường vân màu tím vàng, xoay tròn trong không trung.

Mà Phương Nguyên lại ngay cả ngọc trù cũng không dùng, chỉ bấm tay trái thật nhanh.

Không đến một hơi thở, hai người bọn họ đều lao về phía trong, đồng thời đi tới cửa thứ nhất...

Từ tốc độ thôi diễn này cho thấy, hai người bọn họ dường như căn bản không hề dừng lại, chỉ hơi khựng lại một chút đã tính ra rồi.

Sau đó, bọn họ ở cửa thứ hai cũng không dừng lại, trực tiếp vượt qua.

Sau đó chính là cửa thứ ba....

Cửa thứ tư...

- Trời ạ, hai bóng người đó là ai, tốc độ nhanh quá...

Lúc này chung quanh sơn cốc, trong không trung, trên sườn núi, không biết có bao nhiêu người đang khẩn trương nhìn trận đại khảo trận đạo này.

Từ trên cao nhìn xuống, chỉ có thể thấy trong sơn cốc tràn ngập mây tím, thỉnh thoảng có linh quang từ sâu trong mây tím lấp lánh lóe ra, đó đều là một số cấm chế được giấm trong sương, không biết bao nhiêu người tu vi cao thâm đều cảm thấy, nếu mình đi vào sơn cốc này, chỉ sợ là nửa bước cũng khó đi, chỉ có dùng thần thông cường hành mở đường, mới có khả năng một đường đi từ đầu tới cuối sơn cốc.

Nhưng đây là đại khảo trận đạo, dựa theo quy củ, không thể thi triển thần thông.

Cho nên, người vào sơn cốc, chỉ có thể dựa vào năng lực thôi diễn của mình, từng bước phá trận, từng bước tiến về phía trước.

Mà hiện giờ tu sĩ trận đạo trong sơn cốc, cũng đều làm như vậy, không một ai là đang không khổ sở thôi diễn, trước mỗi một đạo trận quan đều hết sức rụt rè cẩn thận, vắt hết óc suy nghĩ, quả thực giống như đi trên băng mỏng, mỗi lần phá được một trận, sắc mặt đều mừng rỡ, vội vàng đi qua.

Nhưng trong một mảng thân ảnh trì trệ này, lại xuất hiện hai bóng người vô cùng bắt mắt.

Hai người một xanh một đỏ bay nhanh trong sơn cốc, giống như hai con cá ngược dòng mà bơi!

Vốn thời cơ vào trận của hai người bọn họ muộn hơn mọi người, nhưng trong lúc họ vào trận, lại phát hiện hai người bọn họ cơ hồ không hề dừng lại, ở mỗi một đạo trận quan đều nháy mắt là vượt qua, sau đó một đường tiến về phía trước, so sánh với họ, nhưng người khác giống như là bất động tại chỗ, bị bọn họ vượt qua.

- Đại khảo trận đạo này là không cho phép Đại Trận Sư tham dự, sao lại xuất hiện cao thủ bực này?

Bất kể là trên vùng trời sơn cốc hay là bên trong sơn cốc, đều có người đang nhìn họ chằm chằm, phàm là hai người này hoặc là thi triển thần thông, hoặc là mượn dùng pháp bảo gì đó, vậy sẽ bị coi là gian lận, lập tức bị hủy bỏ tư cách khảo hạch, nhưng bất kể họ có trợn mắt to tới thế nào, đều không phát hiện dấu vết hai người bọn họ mượn dùng bất kỳ thần thông hoặc là pháp bảo gì, không ngờ đúng là một đường thôi diễn mà tiến về phía trước.

Điều này không khỏi khiến mọi người cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Người không biết, còn tưởng rằng đây là hai Đại Trận Sư tiêu chuẩn tam văn tứ văn tới đây trêu tiểu hài tử.

- Các ngươi... Có từng nghe nói trận đạo khác có trình độ bực này không?

Trong vô số người vây xem, nếu muốn tâm tình cổ quái nhất, tất nhiên chính là một đám tu sĩ của Xích Thủy Đan Khê.

Vừa rồi bỗng nhiên nghe nói Phương Nguyên muốn xuống tham gia đại khảo trận đạo, bọn họ đã cảm thấy có chút khiếp sợ, đan sư lại tham gia trận khảo, mà sau khi nhìn thấy Phương Nguyên một thân áo xanh nhanh chóng tiến về phía trước, thế như chẻ tre thì không chỉ chấn kinh....

Bọn họ đều trầm mặc!

Sau khi trải qua sự kiện tiểu khảo đan đạo, bọn họ đã không còn dám quá coi thường Phương Nguyên, nhưng sự không coi thường này chỉ là về đan đạo của hắn mà thôi, ai có thể ngờ được hắn lại lén báo danh tham gia đại khảo trận đạo, càng mấu chốt hơn là, hắn không ngờ còn có biểu hiện kinh diễm như vậy, từ tốc độ của hắn và nữ tử áo đỏ cho thấy, đây chẳng phải là tiết tấu sẽ vững vàng tiến vào top mười sao?

- Hoàn toàn chưa nghe bao giờ?

Hứa chấp sự là tiếp lời đầu tiên, cười khổ nói:

- Ngay cả ta cũng không biết hắn báo danh thi trận đạo lúc nào!

Thanh Ly tiên sinh ở bên cạnh cũng bất lực nói:

- Lúc trước lão phu còn đang nghĩ hắn có mấy thành nắm chắc giành được khôi thủ đại khảo đan đạo, hiện giờ xem ra... Chẳng lẽ hắn trước khi bắt đầu đại khảo đan đạo đã phải giành khôi thủ đại khảo trận đạo cho đã nghiền à?

- Sau này nếu để người ta biết được, khôi thủ đại khảo trận đạo là xuất thân từ Xích Thủy Đan Khê chúng ta, chuyện này đúng là...

Vô Pháp tiên sinh cũng nghĩ tới một chuyện thú vị khác, không nhịn được bật cười.

- Học đan đạo cực nhanh, trận đạo cũng kinh người như vậy, còn quen biết với Tiên Minh Tuần Giám Sứ...

Cầu Long Chân Nhân không nhịn được lắc đầu, kinh ngạc nói:

- Hắn rốt cuộc là ai?

Vừa nghe thấy lời ấy, tất cả mọi người theo bản năng đều nhìn về phía Tử Tiêu Động Chủ.

Người là ngươi nhặt về, ngươi ít nhiều gì cũng phải biết một chút chứ?

- Nhìn ta làm gì?

Tử Tiêu Động Chủ lại cười khổ bất đắc dĩ:

- Người là ta nhặt về, nhưng hiện tại hồ đồ nhất lại chính là ta...

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)