Đầu óc nàng rối loạn, quay đầu lại nhìn, thấy Phương Nguyên đã thả lò luyện đan xuống đất, xung quanh có mùi thơm nức mũi bay ra, sau đó có một luồng pháp lực lấy đan dược ra, đặt xuống hộp nhỏ bên cạnh, phong ấn lại.
- Nhanh hơn cả ta?
Cô nương áo đỏ hoảng loạn, suýt chút nữa dập tắt hoả hầu trong lò luyện đan.
Mọi người xung quanh cũng rất kinh ngạc, không ngờ lại có người luyện đan xong nhanh đến thế, chấp sự cho bọn họ nửa canh giờ đã là hơi ngắn rồi, những người luyện đan chỉ đủ thời gian luyện một lần, thủ pháp tinh chuẩn, tuyệt đối không thể sai sót, trong tình huống này, lại có một cuồng nhân tiết kiệm được một khắc?
Thủ pháp luyện đan đều giống nhau, nếu người ta nhanh hơn, chứng minh động tác người ta linh hoạt lưu loát, nối liền một cách hoàn mỹ, trong toàn bộ quá trình luyện đan, gần như không lãng phí chút thời gian nào, kiến thức cơ bản vững chắc đến cực điểm.
Đương nhiên, luyện đan nhanh cũng không có nghĩa là đan phẩm tốt, đó vốn dĩ là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
- Ngươi chính là Phương tiểu hữu trong hạ viện Xích Thủy Đan Khê sao?
Chấp sự bên cạnh nhìn thấy Phương Nguyên đã luyện đan thành, hắn cười chắp tay, nói.
- Không ngờ rằng ngươi lại có trình độ cao như vậy, thế mà còn chưa phải là Đan Sư, nhưng sau cuộc thi này thì ngươi đã thành Đan Sư rồi, lão phu chờ mong ngươi sẽ thể hiện hết bản lĩnh của mình trong cuộc thi sáu đạo!
Phương Nguyên cũng cười chắp tay với vị chấp sự kia.
- Cám ơn lời chúc tốt lành của ngài!
Dứt lời, hắn đi ra phía sau, yên lặng chờ đợi cuộc thi kết thúc.
Đối với một người luyện đan, khảo hạch trong nửa canh giờ quá ngắn, bây giờ cách nửa canh giờ chỉ còn thời gian một nén hương, nhưng lúc Phương Nguyên thành đan đầu tiên, cũng có một số người bắt đầu tắt lò lửa, phong đan, đi ra phía sau chờ đợi.
Vị chấp sự trước cửa điện, nhìn kỹ đồng hồ cát, thấy canh giờ đã đến, lập tức thét dài quát lên.
- Phong lô!
Theo tiếng hét này, những tu sĩ chưa luyện thành đan biến sắc, bất đắc dĩ thở dài một tiếng, sau đó đặt phế đan vào trong hộp, nhưng loại đan dược như vậy, chắc chắn sẽ bị trục xuất trong lần sàn lọc đầu tiên.
Người đã luyện thành đan, còn cần chờ bảng danh sách sau ba ngày, nhưng bọn họ lại không cần.
- Sau ba ngày, giờ thìn yết bảng, nhóm kế tiếp!
Bên trong đan điện có chấp sự hét dài, sau đó từ từ mở cửa viện ra, mọi người lục tục đi ra ngoài.
- Ngươi luyện đan nhanh, chưa chắc đan phẩm đã cao!
Phương Nguyên vừa đi cùng mọi người ra khỏi cửa viện, bỗng nhiên nghe một giọng nói dịu dàng vang lên ở bên cạnh.
Hắn quay đầu liếc mắt nhìn, thấy một cô nương áo đỏ đang nói chuyện, hắn còn nhớ, cô nương này là người hoàn thành đan dược ngay sau hắn, nhìn dáng vẻ nàng chỉ mới mười bảy mười tám tuổi, khuôn mặt còn có chút non nớt, nhưng khí tức lại ẩn sâu, không nhìn ra tu vi, không biết là cố ý che giấu hay đang tu luyện một bí pháp nào đó, nhưng dù nàng tuổi nhỏ, nhưng lại cực kỳ kiêu căng, rõ ràng nàng thấp hơn Phương Nguyên một cái đầu, nhưng lúc nói chuyện mơ hồ có cảm giác từ trên cao nhìn xuống.
- Là do mình luyện đan quá nhanh, nên nàng cảm thấy bị mình cướp danh tiếng?
Phương Nguyên nhìn nàng đang ngạo khí, chỉ cười cười, nói.
- Ngươi nói đúng!
Hình như cô nương kia không ngờ hắn sẽ trả lời, nàng hơi ngẩn người, nhàn nhạt nói.
- Hơn nữa, dù ngươi luyện đan nhanh, nhưng chỉ biết theo đuổi tốc độ, vậy thì hoả hầu sẽ không đủ, đan dược luyện ra sẽ có tạp chất nhiều.
Phương Nguyên gật gật đầu, nói.
- Ngươi nói đúng!
Thấy dáng vẻ không thèm quan tâm kia của hắn, trên mặt của cô nương kia loé lên sự tức giận.
- Ngươi chỉ biết mỗi câu đó sao?
Phương Nguyên chỉ quay đầu nhìn nàng một cái, cười cười, nói.
- Gặp lại sau!
Vừa dứt lời, hắn đã đằng vân, hoá thành làn ánh sáng bay xa.
Cô nương áo đỏ sững sờ, giận dữ nhìn về phía Phương Nguyên bay đi, dùng sức giơ nắm đấm.