- Đan thành, ra lò!
Đối với chuyện bị Bạch Sơn Quân quấy nhiễu, Phương Nguyên hoàn toàn không để trong lòng, hắn nhanh chóng quay về trong phòng, xem xét lò đan dược quan trọng kia. Thật ra bây giờ hắn cũng có cảm giác phiền phức, nghĩ có nên lộ ra chuyện hắn kà Tử Đan không, nhưng Phương Nguyên nhanh chóng bỏ đi suy nghĩ này. Mặc dù bây giờ sẽ gặp phải một số phiền phức, nhưng những phiền phức này lại dễ giải quyết, nếu như cảnh giới Tử Đan lộ ra ngoài, sẽ có càng nhiều phiền phức hơn, đoán là không dễ giải quyết.
Cảnh giới Tử Đan quá hấp dẫn ánh mắt người khác, mọi hành động sẽ bị theo giõi, thậm chí là lợi dụng, bây giờ mình vẫn có thể tự do học đan thuật trong Xích Thủy Đan Khê, nếu phẩm chất Tử Đan lộ ra ngoài, vậy sẽ trở thành hi vọng xa vời, mặc dù có thể lúc đó sẽ có nhiều cơ hội hơn, nhưng cũng trộn lẫn nhiều thứ trong đó.
Đến lúc đó, nếu học đan đạo của đối phương, chính là ghi nợ nhân quả với người đó, khó mà rõ ràng được, nhưng hắn học của Tử Tiêu động chủ thì khác, mặc dù có nhân quả, nhưng là do hắn muốn, hắn tự mình nói với Tử Tiêu động chủ rằng hắn muốn trả ơn, nếu ngược lại Phương Nguyên nói mình là tu sĩ Tử Đan, Tử Tiêu động chủ sẽ dễ dàng truyền dạy đan pháp cho hắn như vậy sao?
Vì vậy, ít nhất trước khi mình học xong đan dược mới có thể lộ ra, cứ như vậy đi…
Vừa nghĩ, hắn ý thức được lửa trong lò luyện đan dần dần tắt, Phương Nguyên nhẹ nhàng thở ra một hơi, cả người căng thẳng, hắn mở lò luyện đan ra, từ trong đó lấy ra một viên đan dược lớn bằng hạt long nhãn, ngoài trắng trong hồng như một cục mỡ đông…
Hắn lấy viên đan dược kia, đặt vào một cái giá nhỏ bên cạnh.
Trên giá kia có hơn ba mươi viên đan dược, vừa nhìn qua, thấy giống viên đan dược kia như đúc.
Đan dược này gọi là Long Văn Tuyết Tham Hoàn, một loại bảo đan thường gặp, có tác dụng lớn đối với người sắp đột phá Trúc Cơ hoặc chuẩn bị bước lên Kim Đan, đan dược thuộc loại bảo đan trụ cột, dược tính của nó ôn hòa, lúc luyện chế cần nhiều thủ pháp phức tạp mới luyện thành, vì vậy, loại đan dược này thường dùng làm bài kiểm tra Đan Sĩ.
Quan sát khí tức và hoa văn bên trên, Phương Nguyên phát hiện viên đan dược này hoàn toàn tương đồng với với mấy lô đan dược lúc trước, chỉ là viên đan dược này, cho dù là khí tức hay hoa văn, nó đã đạt đến tiêu chuẩn cực hạn.
Sau đó Phương Nguyên nhìn qua đan phương bên cạnh, chính là đan phương ghi chép của loại đan dược kia.
Phương Nguyên đối chiếu với ghi chép trên đan phương, nó hoàn toàn phù hợp tiêu chuẩn, sau khi làm xong, hắn cẩn thận lấy một chiếc cân hoàng kim nhỏ ra, thả viên đan dược lên cân: Nặng một lượng hai tiền chín phần sáu ly!
Giống như trên ghi chép của đan phương, sau khi Tuyết Tham Hoàn ra lò, nặng một lượng hai tiền chín phần sáu ly!
- Đã xong!
Phương Nguyên thở nhẹ một hơi.
Bây giờ hắn làm là luyện các loại thủ pháp chưởng khống, chỉ đến khi lực chưởng khống đạt đến cực hạn, hắn mới nhìn ghi chép trên đan phương, luyện một viên Cửu Long Tuyết Tham hoàn mỹ ra…
Dù là đại đan sư, đây cũng là một chuyện đáng để tự hào.
Một viên đan dược này, không phải dùng để cứu người, nó được xem như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ...
Nhưng sau khi Phương Nguyên cẩn thận quan sát một lát, hắn đã mất hứng thú, gọi Quan Ngạo vào, nói..
- Cầm ăn đi!
Quan Ngạo cười hì hì.
- Lần này có bỏ thêm đường không?
Phương Nguyên bất đắc dĩ xua tay, Quan Ngạo quen cửa quen nẻo nhặt toàn bộ đan dược lên, nhét vào Túi Càn Khôn, bình thường không có việc gì thì bốc một nắm bỏ vào miệng, chủ yếu là ăn chơi như đường đậu.
Mà Phương Nguyên thì ngồi xếp bằng xuống, ngưng thần suy tư.
- Bây giờ ta đã luyện chế được đan dược theo ghi chép, ở trình độ nào đó, chính là cảnh giới tối cao mà rất nhiều người luyện đan theo đuổi! Nhưng vấn đề là…
Hắn chậm rãi nhíu mày.
- Đan dược luyện chế đúng theo đan phương là đan dược tốt nhất sao?
- Có khả năng nào luyện chế Long Văn Tuyết Tham Hoàn ra có hiệu quả tốt hơn không?
- …
- …
Từ lúc Phương Nguyên dùng một câu đuổi Bạch Sơn Quân, trong Xích Thủy Đan Khê cũng lập tức thay đổi, không có kẻ nào có mắt không tròng dám nhét nhiệm vụ vào tay Phương Nguyên nữa, thậm chí, nhiệm vụ giao cho hắn cũng có thời gian dư giả, mấy ngày liền cũng chẳng có nhiệm vụ đưa đến, làm Phương Nguyên phải đến hỏi, hắn mới biết được nhiệm vụ đã đưa đến tay người khác.
Không phải là có người đồng ý san sẻ nhiệm vụ giúp hắn, mà là ý tốt đến từ Hứa chấp sự của thượng viện.
Lúc trước Hứa chấp sự sắp xếp Phương Nguyên đi vào hạ viện cũng chỉ muốn dạy dỗ hắn một chút, không ngờ Phương Nguyên lại cứng như vậy, lại muốn ở luôn trong hạ viện, hơn nữa còn hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ được giao, điều này làm cho trong lòng Hứa chấp sự hơi hoang mang, nghĩ có phải tu sĩ tạp đan này đang bất mãn, muốn đánh cược với hắn?
Sau đó, Phương Nguyên nổi giận, suýt nữa đã xảy ra chuyện, điều này làm cho Hứa chấp sự cảm thấy trong lòng hắn có oán khí, muốn phản đối đến hắn, nên Hứa chấp sự đã truyền lời cho trụng viện, cố ý không sắp xếp nhiều nhiệm vụ cho Phương Nguyên.
Ở trình độ nào đó, thật ra cũng là ám chỉ cho Phương Nguyên biết, nếu hắn đưa chút quà, thậm chí không cần đưa quà, chỉ cần nói vài câu ngọt trước mặt Hứa chấp sự thôi, hắn đã có thể thuận nước đẩy thuyền, đưa Phương Nguyên vào hạ viện, dù sao hắn cũng là người do Tử Tiêu động chủ đề cử đến, cứ ở mãi ở hạ viện cũng không hay…
Không ngờ rằng, từ đầu đến cuối Phương Nguyên không hề đến, giống như là không hiểu ý của hắn vậy.
Thậm chí có lúc, Hứa chấp sự gọi tiểu động đi mời Phương Nguyên dự tiệc, nhưng bị hắn từ chối, điều này làm cho Hứa chấp sự rất bất đắc dĩ, nếu ngươi muốn ở lại hạ viện, vậy theo ý ngươi đi, ta không thể bắt ngươi đến xin ta được.
Thời gian nửa tháng trôi qua, Xích Thủy Đan Khê cuối cùng cũng chào đón một sự kiện lớn.
Cuộc thi đan đạo nhỏ bắt đầu rồi.
Gọi là cuộc thi đan đạo nhỏ, thật ra là để chuẩn bị cho cuộc thi sáu đạo kia, vì cuộc thi sáu đạo chủ yếu là dành cho đan sư bình thường, người có danh xưng đan sư mới được tham gia, tuy nhiên, trong thiên hạ có nhiều đan sư ẩn giật, tu tâm dưỡng tính, không phải ai cũng đi ra thi lấy danh hiệu đan sư…
Lần này, rất nhiều đan sư chạy đến Vấn Đạo Sơn, trong đó có một đám người, mặc dù có tuyệt nghệ luyện đan, nhưng chưa bao giờ tham gia khảo hạch đan đạo, nên chưa có danh hiệu đan sư trên người, mà theo quy định của cuộc thi, bọn họ không có tư cách tham gia cuộc thi sáu đạo, nhưng trong đám người đó lại không thiếu người tài giỏi, Tiên Minh cũng không thể bỏ qua đám người này được.
Dù sao cuộc thi sáu đạo lần này, chính là cơ hội lựa chọn nhân tài cuối cùng của Tiên Minh, vì lẽ đó, những tán tu và người ẩn tộc không màng hư danh cũng bắt đầu ra khỏi núi, những người này cực kỳ mạnh mẽ, ở góc độ nào đó, cuộc thi này vốn dĩ Tiên Minh dùng để mời bọn họ ra.
Cũng vì nguyên nhân này, Tiên Minh đưa ra quyết định, trước cuộc thi sáu đạo, tổ chức một cuộc thi đan đạo nhỏ lâm thời.
Thật ra là để cho đám đan sư từ trời nam đất bắc chạy đến có cơ hội tham gia cuộc thi sáu đạo.
Cứ như vậy, Xích Thủy Đan Khê lại vội vã, có nhiều việc để làm hơn.
Ngay cả người mười ngày nửa tháng không đến nhận nhiệm vụ như Phương Nguyên, cũng có người đưa ba tấm lệnh bài đến tiểu viện của hắn, lúc này không phải do người khác đùn đẩy, mà là nhiệm vụ này giao cho hắn làm...
- Thi đậu đan sư sao?
Phương Nguyên nhìn ba tấm lệnh bài kia, yên lặng suy tư.
- Mặc dù ta học đan không phải vì thi đan sư, hơn nữa không chỉ là đan sư, đại đan sư ta cũng không để trong mắt, tương lai sẽ không dựa vào tên tuổi này để yên tâm trong giới tu hành, nhưng lần này lại liên lụy đến cuộc thi sáu đạo...
Hắn nhịn không được nghĩ đến lúc trên đường đến đây, Tử Tiêu động chủ từng nói với hắn.
- Cuộc thi sáu đạo, đặc biệt là cuộc thi lần này được rất nhiều người quan tâm, Tiên Minh cũng rất xem trọng, lão phu biết được, trong cuộc thi này sẽ chọn ra mười tu sĩ đứng đầu, mỗi người sẽ nhận được nhiều tài nguyên, đặc biệt, người đứng đầu mỗi cuộc thi sẽ được người đời quan tâm, chuyện đó thì không phải nói, còn nhận được rất nhiều chỗ lợi, trong đó, người đứng đầu có thể đi vào tàng kinh các của Lang Gia Các ba tháng, tùy ý đọc thư tịch bên trong, nơi đó cất giấu rất nhiều loại điển tịch, thần công diệu pháp…
Chỗ tốt nơi còn có thật nhiều, nhưng Phương Nguyên đều nhớ không rõ.
Có rất nhiều chỗ tốt, nhưng Phương Nguyên không nhớ rõ.
Hắn chỉ nhớ mỗi việc có thể thỏa thích đọc sách trong Lang Gia Các...
- Cuộc thi sáu đạo này, mình không thể bỏ qua.
Hắn thở dài, trả ba tấm lệnh bài cho tiểu đồng, nói.
- Đi xin phép Hứa chấp sự giúp ta, bây giờ ta chưa nhận mấy nhiệm vụ này được, ta còn cần xử lý một vấn đề nhỏ...
Tiểu đồng nghe xong, cảm thấy khó khăn.
- Phải xử lý chuyện gì trong lúc này…
Phương Nguyên nói.
- Đầu tiên ta phải thi làm Đan Sư đã.
Sắc mặt của tiểu đồng trở nên đặc sắc.
- Ngươi chưa phải là đan sư?
Phương Nguyên hơi ngạc nhiên nhìn hắn.
- Sao vậy?
Tiểu đồng cất lệnh bài đi, cực kỳ hiểu chuyện nói.
- Cũng đúng, ngươi là tu sĩ kim đan, còn là một đan đồ, đúng là không có tiếng nói, lúc trước khi ta còn chưa là đan sư, Nguyệt tỷ tỷ nhìn thấy ta cũng lạnh nhạt…