Đại Kiếp Chủ

Chương 665: Rèn luyện ở hạ viện! (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Trung Châu phồn hoa, quê hương của Tam Thiên Đạo.

Mặc dù đều được ghi tên vào trong Cửu Châu, nhưng Trung Châu lại khác biệt so với những châu khác, đầu tiên là diện tích, phía bắc Trung Châu giáp U Châu, Phong Châu, phía tây giáp Bá Hạ, ngồi ôm Đông Hải, diện tích đủ bao phủ ba châu khác, địa vực vô hạn, rộng rãi bao la.

Tiếp theo là thực lực, Trung Châu có vô số Tiên Môn, thậm chí có thể nói hơn phân nửa truyền thừa thế gia viễn cổ đều ở Trung Châu, mà gốc gác Tiên Môn trên đại lục có ba phần mười ở trong Trung Châu, vì vậy, đây cũng là lời giải thích cho câu nói “Cao Nhân Trung Châu ra thiên hạ, đương nhiên, lời đó cũng có phần phóng đại, nhưng đúng là Trung Châu sinh ra rất nhiều cường giả, dù không phải ở Trung Châu, thì cũng có quan hệ với Trung Châu.

Bảy thánh địa trên thế gian thì càng không phải nói.

Trong bảy thánh địa, có ba thánh địa lớn nằm trong Trung Châu.

Cũng vì nguyên nhân này, Trung Châu được xem là người tu hành chính thống trong thiên hạ, là quốc gia thôi diễn Tiên Pháp đến cực hạn, tu sĩ trong thiên hạ, bao gồm cả Ma Chủng phía Tây, và đám người kiếm khách cánh đồng tuyết cực bắc, đều xem đi du lịch qua Trung Châu làm tự hào, bất kể ai, cất bước lên thiên hạ mà chưa đặt chân lên Trung Châu, vậy thì không tính là đi vạn dặm đường.

Cũng vì truyền thống này nên Phương Nguyên mới đi đến Trung Châu một chuyến.

Lúc trước, hắn rời khỏi Thanh Dương Tông là vì nghe theo mệnh lệnh của tông chủ, đi du lịch trong thiên hạ, không ngờ lại đến Trung Châu, đây mà là du lịch cái gì?

Lúc rời khỏi Việt Quốc đến Vân Châu, vốn dĩ hắn muốn đi đến Trung Châu đầu tiên, thuận tiện tìm kiếm tạo hóa, nối tiếp con đường tu hành, nhưng tiếc là bị hoãn lại nhiều lần, đến bây giờ đã kết Tử Đan rồi mới đến nơi…

Sau khi tạm biệt bách tính trong bộ lạc, xe ngựa bay ngang trời về phía Bắc, chỉ dùng ba, bốn ngày thôi đã vào địa giới Trung Châu.

Vén rèm lên nhìn về phía bên ngoài, đã thấy tiên phong mọc như rừng, không biết ẩn giấu đi bao nhiêu thế ngoại cao nhân đang tu tâm dưỡng tính, bình nguyên rộng rãi, không biết có bao nhiêu thành trì phồn hoa, từng làn gió tiên lướt nhẹ qua mặt, giống như có đạo uẩn vô biên, mây khói cuộn trào trong hư không, đúng do Tiên khí ngưng tụ thành, biến hóa vô biên.

- Trung Châu tổng cộng chia thành năm vực, lần này chúng ta đi vào khu vực trung tâm Vấn Đạo Sơn, ha ha, vì lần đại khảo sáu đạo lần này, các cao nhân từ bốn phương tám hướng cũng chạy đến theo ước hẹn với Tiên Minh, chỉ sợ bây giờ trong Vấn Đạo Sơn cao thủ như mây, tàng long ngọa hổ, Phương tiểu hữu, sau khi ngươi đến Vấn Đạo Sơn cần phải cẩn thận, suy nghĩ nhiều một chút, đừng làm việc lỗ mãng!

Tử Tiêu động chủ vào Trung Châu, cảm thấy tinh thần sảng khoái, cười ha hả nói.

Phương Nguyên nghe xong, gật đầu đồng ý.

Bây giờ bọn họ vẫn ở phía nam Trung Châu, tiếp tục đi thêm ba, năm ngày nữa, chạy đến một chỗ tên là Vân Ấp Sơn, bọn họ thấy ở đây đã có tiên đài dựng lên, người tu hành đông đúc cưỡi mây đạp gió, Tử Tiêu động chủ cho tiểu đồng cầm thiếp lên núi, không lâu sau, có mấy người đàn ông trung niên mặc áo bào vải màu xám đi đến, ở xa đã chắp tay làm lễ cười lớn.

- Nguyễn sư, chúng ta nghe theo mệnh lệnh của tôn thượng, đứng đây chờ đã lâu, không ngờ Nguyễn sư bây giờ mới đến!

Tử Tiêu động chủ Nguyễn Tập Thư và Phương Nguyên xuống xe ngựa, tiếp đón Tuần Du Sứ Tiên Minh, cười nói.

- Vốn dĩ đã đến từ sớm, tiếc là trên đường đi gặp chút chuyện, nên kéo dài mất mấy ngày, làm phiền các vị phải đợi lâu, đây là lỗi của lão phu!

Mấy vị Tuần Du Sứ cười nói.

- Chúng ta chờ thì không sao, chỉ sợ mấy người bạn cũ kia của ngươi thấy sẽ muốn phạt ngươi!

Phương Nguyên đi theo bên người Tử Tiêu động chủ, nhìn thấy mấy vị Tuần Du Sứ kia đều có cảnh giới Kim Đan, một người Kim Đan cấp thấp, hai vị Kim Đan trung giai, đan phẩm cũng không yếu, người kém cỏi nhất cũng là đan phẩm màu trắng, tinh khiết vô ngần, mạnh hơn với Tử Tiêu động chủ không ít, mà hai vị khác, là đan phẩm màu vàng, chỉ đứng sau tử đan mà thôi.

Điều này làm cho hắn phải nhìn lại Tiên Minh lần nữa, Tuần Du Sứ thứ tự thấp nhất trong Tiên Minh mà đã là người nổi bật trong đám người tu hành rồi, nếu gặp người cao phẩm hơn nữa thì sao? Lúc còn ở Việt Quốc, vị Tuần Giám Sứ phụ trách trấn thủ Việt Quốc nói với hắn, đợi sau khi Phương Nguyên kết đan thì quay lại tìm hắn, sẽ bảo đảm cho Phương Nguyên một vị trí Tuần Du Sứ, lời hứa hẹn này cũng không nhẹ.

- Hai vị này là?

Ngay khi Phương Nguyên đánh giá Tuần Du Sứ, những người kia cũng chú ý đến hắn, mở miệng cười hỏi dò.

Tử Tiêu động chủ cười nói.

- Hai vị này là tiểu hữu mà ta gặp trên đường, bọn họ có tấm lòng nhân hậu, hành động hiệp nghĩa, lão phu và hai người bọn họ vừa gặp mà giống như quen từ lâu, nên cùng nhau đồng hành đến Vấn Đạo Sơn, muốn đề cử bọn họ vào Phụ Lục Ty góp sức một, hai. . .

- Ồ?

Mấy vị Tuần Du Vứ thấy vậy thì nói

- Người do Nguyễn Sư đề cử, chắc chắn có bản lĩnh, việc này dễ thôi!

Nói xong thì đặc cách mấy người vào núi, đêm hôm ấy, tất nhiên mở tiệc rượu chào mừng, nhưng Phương Nguyên lại không đến, mặc dù trong giới tu hành, chủ yếu phân chia theo tu vi, theo lý thuyết, một Kim Đan như hắn cũng có tư cách ngồi đàm đạo với những người này, nhưng trong mắt bọn họ, hắn chỉ là tu sĩ tạp đan, tuổi tác còn nhỏ, lại là tán tu, tất nhiên những người đó sẽ không xem trọng hắn, mặc dù thuận miệng đặc cách, nhưng Phương Nguyên biết nếu hắn đi thì chỉ là góp cho đủ số lượng mà thôi.

Vì vậy, hắn rất thức thời, giả vờ nói cơ thể không thoải mái, không muốn quấy rầy mọi người.

Mấy vị Tuần Du Sứ cũng không ép buộc, gọi tạp dịch dịch đưa hắn đi nghỉ ngơi.

Tử Tiêu động chủ thấy vậy, cũng thở dài trong lòng, nếu như da mặt Phương Nguyên dày hơn một chút, hắn đã dẫn Phương Nguyên đi làm quen với mấy cao nhân khác, dẫn dắt một chút, nhưng người này lại rút lui, bỏ lỡ cơ hội kia, vậy thôi đành tùy hắn.

Cứ như vậy qua một đêm, ngày thứ hai, Tử Tiêu động chủ nhờ tiểu đồng gọi Phương Nguyên đến, đưa thư tiến cử, để cho hắn tự mình đến Xích Thủy Đan Khê ngoài ba trăm dặm để báo danh, mặc dù Tử Tiêu động chủ là vì đan khảo trong cuộc thi sáu đạo mới đến đây, lại tiến cử Phương Nguyên vào Phụ Lục Ty thi đan đạo, nhưng một bên là chủ trì cuộc thi, một bên là Phụ Lục, vị trí không hề giống nhau.

Tử Tiêu động chủ còn phải ở đây chờ mấy người bạn cũ, mà Phương Nguyên thì không cần thiết chờ ở đây.

- Đa tạ tiền bối!

Phương Nguyên cảm ơn Tử Tiêu động chủ, cũng không khách khí, đứng dậy dẫn theo Quan Ngạo đi.

Lúc hắn đi trên đường đến đây đã nói muốn báo đáp vị Tử Tiêu động chủ này, đối phương có lòng tốt hay không, trong lòng hắn nhớ kỹ là được.

Ngày đi đêm nghỉ, ba ngày sau, Phương Nguyên chạy đến khe suối Xích Thủy, hắn thấy phía trên có một toà Tiên Sơn, xung quanh núi cao có một dòng suối nhỏ vờn quanh, vì dưới đáy khe suối có một loại đá màu đỏ, ánh sáng chiếu qua làn nước giống màu chu sa, nên mới có tên Xích Thủy.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)