Đại Kiếp Chủ

Chương 642: Tử đan đã thành (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Còn Phương Nguyên đã ở lại mấy tháng trong sơn dã hoang vu này.

Mặc dù tu vi của hắn đã đến, bất cứ lúc nào cũng có thể kết đan, nhưng cũng không gấp gáp vội vàng lập tức bước ra một bước này, mà bình ổn tâm tình, từ từ cắt tỉa tu vi của mình, bổ khuyết chỗ thiếu, chỗ nào nên lấy đan dược bổ dung thì lấy đan dược bổ sung, chỗ nào cần đề thăng thì đề thăng, hoàn toàn không lưu lại một chút tì vết.

Sau đó, lại nghiên cứu lại những chỗ chưa đủ và phương hướng của quyển Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết thứ hai mà mình lĩnh ngộ được trong thế giới tàn phá, lại thôi diễn mấy lần rồi mới dừng.

Như thế hơn mấy tháng trôi qua, Phương Nguyên đã trước sau cân nhắc tìm hiểu, thiếu thốn duy nhất chính là con cóc lôi linh.

Trước đó, biểu hiện của con cóc lôi linh này quá mức quái dị, Phương Nguyên thậm chí vẫn không dám thu nó lại, thật sự bởi vì ... con cóc này ngay cả thương khung cũng nuốt mấy khối, làm thâm tâm người ta cũng cảm thấy dọa người, Phương Nguyên lo lắng một khi thu nó vào, nếu như lực thương khung trương lên, chẳng phải là làm hại chính mình, rơi vào kết quả bi thảm thân thể dữ dội nứt ra?

Nhưng sau đó hắn cân nhắc mấy lần, rốt cục thu hồi con cóc này, ngược lại không phát sinh chuyện gì quá kinh khủng.

Mấy khối thương khung, bị con cóc nuốt cũng không tạo thành bất cứ vấn đề gì đối với hắn. . .

. . . Nhưng chuyện này cũng không thành vấn đề, vậy bản thân chính là vấn đề lớn nhất sao?

Càng tìm tòi nghiên cứu, Phương Nguyên càng cảm thấy kinh ngạc, bởi vì ... hắn thậm chí có chút nhìn không rõ con cóc này.

Cái gọi là lôi linh, thật ra chính là sự kết hợp giữa lực lôi điện trong cơ thể hắn và lực thế gian ngũ hành, hiện ra một loại thần thông biến hóa, nhiều loại khống chế, vận chuyển do tâm, trong đó nếu có cái gì kỳ quái..., Phương Nguyên có lẽ trong nháy mắt là phân biệt được.

Nhưng những lôi linh khác đều như thế, chỉ độc có con cóc này là bất đồng.

Đến hôm nay, tu vi của Phương Nguyên đã vô cùng tịnh tiến, nhưng hắn vẫn không hiểu con cóc này.

Nhất là đối với trong cơ thể con cóc, rút cuộc có bao nhiêu cổ quái, hoàn toàn không thăm dò được.

Nó giống như một pháp bảo, hoặc là một linh sủng tồn tại một mình, tự thành nhất thể, hoàn toàn không bị pháp lực của Phương Nguyên ảnh hưởng.

Ngược lại, cứ ngồi đàng hoàng như vậy, bộ dạng không trêu chọc ai cũng không để ý. . .

Cũng may, mặc dù không tìm hiểu nghiên cứu được, nhưng Phương Nguyên cũng có thể thôi diễn ra, khí cơ của con cóc này vẫn hoà thành một thể với Huyền Hoàng Nhất Khí của hắn, cũng không làm trễ nãi tiến trình kết đan của hắn, cho nên suy đi nghĩ lại, vẫn chuẩn bị bắt đầu hành trình kết đan!

Cho nên, trong một đêm không trăng không sao, Phương Nguyên kiểm tra một lần cuối cùng đại trận bày xung quanh sơn mạch của mình, lại phân phó Quan Ngạo canh giữ ngoài trận thay mình hộ pháp, không thể chạy loạn, cũng không thể tùy tiện xông vào trong đại trận. Cuối cùng, lại ngọt ngào mời con mèo trắng vẫn nằm ngủ trong động phủ ra ngoài, để lão nhân gia tạm thời ngủ ngoài trận. . .

Ngồi xếp bằng trong động phủ, quanh người Phương Nguyên là Tụ Linh Trận được dày công bố trí, ở ngoài động phủ, còn có một đạo Tụ Linh Trận, ở xung quanh tòa sơn mạch này, cũng có một tòa Tụ Linh Trận, trong ngoài ba trận, tầng tầng cùng xếp, đạo đạo cùng đối kháng, mạnh mẽ cùng dựa vào.

- Nhất bộ kim đan nhất bộ thiên, thuỷ thư đại đạo đại vô biên . .

Sau khi chuẩn bị xong tất cả, hắn khẽ thì thầm, sắc mặt cũng lộ ra vẻ ngưng trọng.

Kim đan, tuyệt đối không phải chỉ đơn giản như mặt ngoài, đối với bất kỳ người tu hành nào mà nói, Kim Đan cũng là một cánh cửa khó khăn phải vượt qua.

Thật ra trong mắt rất nhiều người, Luyện Khí, thậm chí là Trúc Cơ đều không thoát khỏi phạm vi phàm nhân, nhưng Kim Đan thì bất đồng, đó là một sự khởi đầu chân chính có thể làm cho người ta bước vào đại đạo, bắt đầu con đường cầu tiên vấn đạo, cũng là một loại tượng trưng.

Có rất nhiều người cho rằng, ý nghĩa của “Kim Đan đại đạo chính là bước vào cảnh giới Kim Đan, mới bắt đầu hành trình đại đạo!

Hôm nay, sau nhiều năm tu hành, mình rốt cục cũng bắt đầu gõ cánh cửa Kim Đan rồi?

Trong lòng Phương Nguyên suy nghĩ rất nhiều, sau đó ngưng thần tĩnh khí, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Trong chốc lát, pháp lực toàn thân tăng vọt.

Xung quanh thân thể, tuôn ra đạo đạo khí tức thanh sắc, mê mê mang mang, như một đoàn mây đen.

Bên trong mây đen lộ ra hình bóng của bốn đạo lôi linh, trấn giữ hư không, canh giữ xung quanh hắn.

Cũng trong một thoáng này, giữa không trung, bỗng nhiên mây đen hội tụ, hiện tượng thiên văn đã thay đổi.

- Dù sao đã chuẩn bị đầy đủ, vậy thì đến lúc rồi, có cái gì còn phải lo lắng chứ?

Trong lòng Phương Nguyên chậm rãi sinh ra những lời này, sau đó hai tay từ từ giơ lên, nặng nề hợp lại với nhau!

Ầm!

Pháp lực trên người, còn có bốn đạo lôi linh quanh người hắn, đồng thời rút vào trong cơ thể.

Cũng trong một thoáng này, trong thức hải của hắn dấy lên sóng to gió lớn.

Bên trong thức hải của hắn, vốn có một đạo đài, trong suốt long lanh, ngũ hành quang hoa lúc nào cũng thoáng hiện, thần dị rực rỡ, còn ở trên đạo đài, còn có một lôi hồ, bên trong tràn đầy lôi lực, tựa như hồ nước chậm rãi bắt đầu khởi động, tràn đầy lực lượng dữ dội.

Đó chính là đạo cơ của hắn và lôi hồ nền móng trong người hắn!

Đạo cơ, lấy Ngũ Hành lực làm chủ, còn lôi hồ, lại dẫn thiên đạo lực vào trong cơ thể của hắn.

Ở nơi tu hành cảnh giới Trúc Cơ, Phương Nguyên vẫn chưa chân chính dung hợp hai thứ này lại làm một. Đối với tu hành của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, cũng chỉ lấy lôi hồ làm chủ, sau đó mượn đạo cơ lực mà thôi. Nhưng đến lúc này, Phương Nguyên lại đổi khách làm chủ, bước vào con đường Huyền Hoàng, sau khi biến Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết thành con đường tu hành chủ yếu của mình, mọi thứ rốt cục đều có biến hóa.

Lúc này chính là như thế, một đạo Huyền Hoàng khí mịt mờ xuất hiện trong đạo cơ, lại nối liền vào trong lôi hồ, hóa thành một luồng thanh khí lúc nào cũng nhận được tẩm bổ của lôi hồ, vừa là lôi linh, lại là cụ tượng và hiển hoá vốn có của bản thân hắn. . .

Phương Nguyên tâm thần như mắt, lẳng lặng đánh giá hết thảy, sau đó đột nhiên pháp lực nghịch hướng!

Ầm!

Trong nháy mắt, đạo cơ, lôi hồ của hắn vào giờ khắc này đồng thời bạo liệt.

Ngũ Hành lực, Lôi Điện lực đều bể tan tành, loạn như hỗn độn, đan xen thành một đoàn, thứ duy nhất bất loạn chính là một luồng Huyền Hoàng khí, vào lúc này đã khuếch tán ra, bao vây một đoàn mịt mờ ở giữa, sau đó tứ đại lôi linh từ bốn phương tám hướng xuất hiện, mỗi thứ nôn ra một đạo khí tức, khuấy động mảnh hỗn độn kia tới cực điểm, trợ lực cho nó luyện hóa. . .

Lúc này ở ngoại giới, trên thân thể Phương Nguyên xuất hiện vô số kẽ nứt, giống như đồ sứ nứt vỡ.

Nhưng ở chỗ vết rách lại không có máu tươi chảy ra.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)