Đại Kiếp Chủ

Chương 637: Lại đạp huyền hoàng (2)

Chương Trước Chương Tiếp

. . .

- Không trưởng thành giống như bốn đạo lôi linh kia, đạo lôi linh Huyền Hoàng Nhất Khí chính là tự thân ta, trong Thiên Cương Ngũ Lôi nguyên bản, đạo lôi linh cuối cùng chính là thần hồn của mình, thay thế Huyền Hoàng Nhất Khí, mặc dù ổn thỏa hơn rất nhiều, nhưng đạo lý này đồng dạng cũng phải cần tu luyện để trưởng thành, đến cuối cùng, Huyền Hoàng Nhất Khí sẽ trở thành căn cơ cho ta kết đan . .

Theo khí tức xung quanh bị dẫn vào bên trong thân thể, ý niệm trong đầu Phương Nguyên rất nhanh chớp động.

Các loại lộ tuyến hành công thiên biến vạn hóa, các loại phương pháp tu luyện bất đồng cùng với kết quả tương ứng đều hiện lên trong đầu hắn, giống như đứng ở chỗ giao lộ, hắn có thể thấy được ngàn vạn con đường khác nhau, thông tới ngàn vạn kết quả khác nhau.

Thứ hắn muốn tìm chính là một con đường tiềm lực lớn nhất, cũng hợp lý nhất!

Ùng ùng. . .

Trong quá trình này, ngay cả thân hình của Phương Nguyên cũng tựa hồ trở nên có chút mơ hồ.

Kể từ khi chiếm được Thiên Diễn Thuật tới nay, hắn chưa từng vận chuyển phương pháp tới trình độ này.

Có nhiều lúc, hắn muốn lấy được đáp án, cũng chỉ cần vận chuyển là có thể nhận được đáp án, nhưng hiện giờ lại không giống, tu vi của hắn cao hơn, lộ tuyến hành công cần thôi diễn cũng phức tạp hơn, huyền ảo hơn, trọng yếu hơn là, trước kia thôi diễn chỉ là chuyển hóa trên cơ sở nhất định, nhưng hiện giờ là theo hiểu biết của mình, mạnh mẽ tìm ra một con đường hoàn toàn mới!

Giống như lấy văn chương làm thí dụ, sửa đổi một tác phẩm thì đơn giản, viết một tác phẩm mới lại không hề dễ dàng.

Huống chi, còn phải viết ra một tác phẩm hay?

Dưới tình huống Thiên Diễn Thuật vận chuyển cực nhanh, thần niệm của Phương Nguyên rất nhanh đã tiêu hao không còn, nhưng hắn đã sớm có chuẩn bị, nơi Túi Càn Khôn lập tức có linh tinh màu tím trong suốt bay ra, xếp thành một ngọn núi nhỏ trước mặt hắn, hắn trực tiếp đặt bàn tay lên trên đống linh tinh, sau đó nhìn thấy bên trong tràn đầy linh quang, giống như dòng chảy bị hắn nhét vào trong cơ thể. . .

Rất nhanh, toàn bộ đống linh tinh cao mấy trăm trượng hóa thành tảng đá màu xám tro.

Sau đó Phương Nguyên vung tay áo, đẩy tảng đá ra, lại lấy ra một đống linh tinh. . .

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Phương Nguyên ngồi xếp bằng trong thế giới tàn phá, để mặc thời gian lưu chuyển, còn mình vẫn đứng sừng sững bất động.

Tôn quản sự và Quan Ngạo cũng nhìn sang, thấy hắn dốc lòng dụng công, cũng không quấy rầy, chỉ đứng tại chỗ trông chừng.

Thấm thoắt ba ngày trôi qua!

Đến ngày thứ tư, bên cạnh Phương Nguyên đã chất đầy tảng đá màu xám tro, trong lòng hắn mới khẽ động một chút, đã có một đạo pháp tắc hành công thoạt nhìn rất không tệ, thành hình trong đầu hắn, nhưng hắn cũng không vội vã xác định, lại liên tục thôi diễn đạo pháp tắc hành công này vô số lần, sửa đổi vô số lần, cuối cùng từ từ dừng lại!

- Phương hướng này có lẽ đúng. . .

- . . . Mặc dù con đường này vô cùng khó khăn

Hắn chậm rãi mở mắt, trên mặt không có biểu hiện gì, chỉ yên lặng trầm ngâm, phân tích một phen hơn thiệt.

- Con đường này cũng có thể giúp ta kết đan , nhưng nếu như ta thật sự lựa chọn con đường này, vậy sau kim đan, con đường tu hành của ta sẽ không giống những người khác, không còn vất vả tìm kiếm một số truyền thừa có thể làm ta đi xa hơn, mà sẽ là bản thân không ngừng hoàn thiện truyền thừa của mình, sẽ không còn người lấy truyền thừa ra uy hiếp ta giống như Kim gia, nhưng thứ ta muốn học còn nhiều hơn vô số lần. . .

- Ta sẽ cần nhiều thứ hơn, để đền bù, hoàn thiện con đường tu hành Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết.

Hắn cứ ngồi lẳng lặng như vậy, trong đầu hiện lên vô số vấn đề.

Sau đó, hắn nhanh chóng đưa ra quyết định:

- Đây chính là điều ta muốn.

- Ầm. . .

Hắn đưa tay phải ra, nhẹ nhàng nhấn một cái vào hư không phía trước.

Giờ khắc này ánh mắt hắn lộ ra vẻ kiên quyết:

- Đổi khách làm chủ, lại đạp Huyền Hoàng

Trong một thoáng, sương mù màu đen tràn ngập quanh người hắn đột nhiên bị hắn hấp dẫn đến bên cạnh, từng sợi sương mù sáp nhập vào trong khí tức màu xanh trên đỉnh đầu hắn, sau đó bị hắn dẫn vào trong cơ thể, không ngừng du tẩu trong kinh mạch, mỗi lần du tẩu một vòng, khí cơ trên người hắn cũng mạnh mẽ hơn một phần, quang mang thanh sắc trên đỉnh đầu cũng trở nên ngưng luyện một phần, hùng hồn một phần.

- Rắc rắc rắc. . .

Vào giờ khắc này, Chu Tước Lôi Linh, Bất Tử Liễu Lôi Linh, Thanh Lý Lôi Linh, tất cả đều hiện ra bên cạnh Phương Nguyên, cộng thêm con cóc vẫn chưa bị Phương Nguyên thu hồi, bốn đạo lôi linh vòng quanh ôm trọn một đạo thanh khí, trên người cũng có một luồng khí cơ xuất hiện, kết hợp với thanh khí, trao đổi khí cơ trên người, sau đó trọn vẹn thành một khối, tuần hoàn không thôi. . .

- Kể từ hôm nay, Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết sẽ trở thành truyền thừa chủ yếu của ta, Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn chỉ là một đạo thần thông.

- Con đường này mặc dù khó khăn, nhưng rất hợp ý ta.

- Dù sao, ta có Thiên Diễn Thuật. . .

- Nhưng nếu ta mượn kỳ thuật này, lại chỉ bước lên con đường giống như người khác. . .

Hắn cười nhạt, kiêu ngạo hiện rõ:

- Vậy tương lai chẳng phải sẽ có người nói ta chỉ dựa vào ngoại vật mới thành tựu tiên đạo, chứ không phải dựa vào bản lãnh của mình?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)