Đại Kiếp Chủ

Chương 635: Con đường sau kim đan (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Miêu huynh…

Phương Nguyên hơi chần chờ, tiến lên nói.

Nhưng hắn còn chưa nói xong, con mèo này đột nhiên nhảy xuống, bước qua bước lại, nhảy lên nhảy xuống trên những tảng đá xung quanh. Mới nhún vài cái, đã biến mất không thấy bóng dáng, cũng không biết đã chui vào nơi nào, Phương Nguyên muốn cản cũng không thể cản…

Không làm gì được, Phương Nguyên đành thu hồi ánh mắt, tự mình đánh giá xung quanh.

Trong lòng âm thầm đoán:

- Cảm giác thân thuộc trong lòng từ đâu mà đến?

………

- Haiz, đều là pháp bảo không tồi, đáng tiếc sắp hư rồi…

Lúc này, Tôn quản sự và Quan Ngạo đã không ngừng chuyển động khắp nơi. Tôn quản sự tìm vài mảnh pháp bảo, cầm lên xem thử, rồi thất vọng ném xuống mặt đất. Nhưng rất nhanh hắn lại nhặt lên, nói thầm:

- Cho dù là pháp bảo bị hư, nhưng chất liệu này trông có vẻ không bình thường. Tiên kim như thế này, ta lại chưa từng gặp, hẳn là giá trị rất xa xỉ.

Nghĩ thế, hắn lấy ra Túi Càn Khôn thu thập hết, nghĩ thầm: “Giữ lại làm sắt vụn bán cũng không tệ!

Quan Ngạo đặt tay sau lưng, lượn quanh một vòng, nhặt lên một gốc cây khô. Gốc cây khô kia chỉ dài ba thước, phía trên mọc một quả chín, màu hơi tím, trên vỏ có thể nhìn thấy văn lạc nhật nguyên ảm đạm, hắn hơi ngạc nhiên, đưa lên miếng cắn một miếng, nhưng lập tức phun ra:

- Phụt, giống như bột gỗ!

Toan Nghê ở bên cạnh lén lén lút lút chạy ra từ phía sau một khối nham thạch, miệng giống như gặm cái gì, vừa nhìn thấy Quan Ngạo, lập tức quay đầu bỏ chạy, lại bị Quan Ngạo bước lên, ấn xuống đất:

- Ngươi đang ăn gì, cho ta xem thử?

Toan Nghê kia vừa thấy vậy, vội vàng nuốt vào trong bụng, đến nhai cũng không kịp nhai.

Nhưng Quan Ngạo ác hơn, trực tiếp vươn tay móc họng nó, lấy ra một cái rễ cây vàng óng ánh giống như sơn dược. Không biết Toan Nghê này lấy từ đâu, đã khô héo rồi, nhưng mà vẫn tốt hơn cây khác.

- Cũng không phải thứ tốt gì…

Quan Ngạo đặt lên miệng cắn một miếng, cảm giác không ngon, lập tức trả lại cho Toan Nghê.

Toan Nghê kia ngậm lấy sơn dược, trợn mắt với Quan Ngạo, chạy đến một bên bắt đầu gặm.

Quan Ngạo tiếp tục chắp tay sau lưng đi qua đi lại, phát hiện nơi này có rất nhiều linh chu bảo dược, nhưng đều đã khô héo. Nhưng trước đây hắn làm việc nông, sau khi đi dạo một vòng, đột nhiên nghĩ thông cái gì đó, ngồi xổm trên mặt đất, moi ra hạt giống bên trong quả đã khô héo, bỏ vào Túi Càn Khôn.

Vừa nhặt vừa đi, cũng không biết đã nhặt được bao nhiêu hạt giống bỏ vào Túi Càn Khôn.

Thời điểm hai người bọn ho bận rộn, Phương Nguyên đang ngồi xếp bằng trên một tảng đá trôi nổi giữa không trung, nín thở, chậm rãi phóng ra tất cả pháp lực…

- A, đúng rồi…

Khi hắn thôi diễn Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, bỗng nhiên giật mình.

Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết hắn tu luyện vốn là thanh sắc tinh thuần, nhưng hôm nay lại đang chậm rãi biến hóa, hóa thành một màu sắc giống như sương mù đen trong hư không, trở nên linh động, giống như muốn giao hòa cùng với sương mù đen xung quanh.

- Khó trách ta sẽ cảm thấy thân thiết với nơi này, bởi vì khí tức ở nơi này tương tự với Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết!

Phát hiện này khiến hắn hơi động dung, thậm chí cảm thấy kinh ngạc.

Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết của hắn ngưng luyện đến cực điểm, bao hàm toàn diện.

Nhưng hiện giờ, vậy mà ở trong một thế giới tàn phá, phát hiện khí cơ tương tự với Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết. Nhưng nếu cân nhắc chi tiết kỹ lưỡng, nơi này vẫn có chút bất đồng nho nhỏ, nhưng ít nhất về tính chất, cả hai đều kém không xa…

“Đây không phải là ma tức hắc ám chứ? Phương Nguyên âm thầm nghĩ, hơi lo lắng.

Bên trong Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết của hắn cũng từng luyện hóa một bộ phận ma tức hắc ám. Hắn lo lắng có thể là vì ma tức hắc ám kia, mới để cho mình và khí tức xung quanh sinh ra cộng hưởng. Nhưng sau khi tra xét kĩ lưỡng, hắn lập tức bác bỏ ý tưởng này. Khí tức trong thế giới tàn phá này, màu sắc gần với ma tức hắc ám, tính chất lại hoàn toàn bất đồng!

Loại khí tức hoang vu này, giống như tự nhiên hình thành!

Ma tức hắc ám đáng sợ ở chỗ sẽ ảnh hưởng thần hồn của các loại sinh linh, khiến bọn họ vĩnh viễn đọa lạc.

Nhưng loại khí tức này hoàn toàn không có cảm giác như thế!

Nghĩ như vậy, hắn nghĩ tới một khả năng, ánh mắt hơi sáng lên: “Khí cơ này không biết là vật gì, có lẽ giống như hắc phong thượng cổ mà đạo tử Thôi gia tìm được ở trong một hang động dưới Đông Hoàng Sơn, cũng là một loại linh khí khác thường, nhưng phẩm cấp cao hơn linh khí rất nhiều mà thôi. Càng quan trọng hơn là… có lẽ cơ hội để Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết của mình thăng cấp chính là ở chỗ này.

Khi nghĩ đến vấn đề này, Phương Nguyên đã phát hiện, tuy bản thân không có ý thức tu luyện, nhưng Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết của mình lại đang chậm rãi lớn dần, sương mù màu đen xung quanh đang hòa nhập vào tu vi.

Loại cảm giác này giống như đang sống ở nơi linh khí đầy đủ, cho dù không tu luyện cũng sẽ cường thân kiện thể.

- Mượn khí cơ xung quanh, ta thật có thể dễ dàng nuôi dưỡng Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết ngày càng phát triển, sau đó kết đan…

- Nhưng cách làm này, cũng không có ý nghĩa gì, còn không bằng thừa dịp này thôi diễn ra bước tiếp theo của Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết, chân chính biến công pháp huyền giai đỉnh phong này thành công pháp thần giai, như vậy sẽ không chỉ là kết đan…

- … Ta thậm chí có cơ hội thôi diễn ra con đường sau Kim Đan, như vậy sẽ không cần giống trước đây nữa, khổ sở tìm kiếm truyền thừa của người khác!

Vừa nghĩ, trên mặt hắn lộ ra vẻ kích động, nhưng rất nhanh liền khổ sở nở nụ cười.

- Ta mới chỉ là Trúc Cơ cảnh, đã muốn khai sáng ra truyền thừa của mình, có phải hơi ngông cuồng quá rồi không…

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)