Đại Kiếp Chủ

Chương 634: Con đường sau kim đan (1)

Chương Trước Chương Tiếp

“Cạch…

Phương Nguyên lắc mình vào đại môn thanh đồng, bất chấp trong cánh cửa này có gì kỳ hoặc, gấp gáp xoay người, trước mắt chỉ thấy mấy đám mây đen đang bay nhẹ nhàng về phía mình, thoạt nhìn trông không quá lớn, nhưng khí cơ ẩn chứa bên trong lớn đến mức khiến người ta sợ hãi. Chuyện này khiến hắn hoảng sợ, không nghĩ tới mấy đám mây kia cũng đuổi theo.

Trong lúc nhất thời âm thầm kêu khổ, thật không nghĩ tới sự tình lại hung hiểm như vậy…

Mấy đám mây kia là vật tốt!

Không những là vật tốt, mà còn là vật tốt thế gian khó tìm, chính là căn nguyên của một thế giới, là căn nguyên của Thông Thiên Bí Cảnh. Có nó trong tay, tương lai có một ngày tu vi của Phương Nguyên đạt tới, có thể dựa vào vật này luyện ra một thế giới…

Nhưng chỗ mấu chốt là hiện tại tu vi của Phương Nguyên vẫn không đủ!

Tu vi của hắn chưa tới, không thể tiêu thụ tạo hóa đáng sợ này, giống như một kim sơn sẽ đè bẹp chết người…

“Vèo vèo vèo

Phương Nguyên gấp gáp bay lượn, muốn tránh thoát mấy đám mây kia, chỉ tiếc mấy đám mây này đuổi theo khí cơ của hắn, tựa như cực nam châm hút nhau, căn bản không thể vứt bỏ. Không còn cách nào khác, tâm thần của Phương Nguyên khẽ động, Bất Tử Liễu nhanh chóng đánh về phía trước, muốn đánh nát những đám mây này, hy vọng chúng nó có thể tràn ngập cả vùng thiên địa, tránh hấp dẫn thiêu thân, hại cả chính mình…

Nhưng Phương Nguyên không nghĩ đến Bất Tử Liễu của hắn còn chưa bay ra, con Cáp Mô ôm trong lòng ngực đột nhiên nhảy ra ngoài.

“Cục cục…

Tựa hồ loáng thoáng nghe được tiếng kêu, con Cáp Mô liền há to miệng.

Sau đó, Phương Nguyên liền trơ mắt nhìn con Cáp Mô kia nuốt hết mấy đám mây trên trời…

- Chuyện này…

Phương Nguyên vừa nhìn thấy, quả thựcbị dọa đến đổ mồ hôi lạnh.

Nuốt rồi sao?

Mình không phải mắt mờ chứ, làm sao lại nuốt vào rồi?

Sau khi sửng số một lúc lâu, hắn mới vội vàng bay qua đó, cầm chân sau con Cáp Mô lên, dùng sức vẫy:

- Mau nhổ ra!

Con Cáp Mô kia vẫn không nhúc nhích, tùy ý để Phương Nguyên vung vẫy, cũng không hề có ý định nhổ ra chút nào.

- Đây là chuyện gì vậy…

Trong lòng Phương Nguyên cạn lời, nghĩ thầm sẽ không phải no đến bể bụng chứ?

Nhưng cẩn thận đánh giá con Cáp Mô, lại phát hiện nó không có chút biến hóa nào, bộ dáng hồn nhiên vô sự.

- Xảy ra chuyện gì rồi?

Nghe Phương Nguyên la ó, Tôn quản sự và Quan Ngạo vội vàng chạy lại, ngay cả con bạch miêu kia cũng kinh ngạc liếc mắt nhìn Phương Nguyên, nhất là đánh giá con Cáp Mô kia. Lúc trước bọn chúng xông về phía trước, sự tình phát triển quá nhanh, hung hiểm mới vừa đến, lại bị con Cáp Mô kia nuốt hết vào, bởi vậy bọn họ không biết tột cùng xảy ra chuyện gì, còn đang quan sát cảnh giác.

…….

Phương Nguyên ngờ vực đánh giá con Cáp Mô kia, trong khoảng thời gian ngắn, thật không biết nên giải thích thế nào.

Theo lý thuyết là phải xảy ra chuyện gì rồi chứ?

Đây chính là một chuyện lớn!

Nhưng nhìn bộ dáng con Cáp Mô kia, rõ ràng giống như không có xảy ra chuyện gì cả…

Phương Nguyên nhìn chằm chằm con Cáp Mô kia một lúc lâu, con Cáp Mô kia cũng ngơ ngác nhìn hắn, cho dù là Tôn quản sự, Quan Ngạo, Toan Nghê hay bạch miêu cũng đều nhìn chăm chú hai người bọn họ, ai cũng không nói chuyện.

- Quên đi, xem như không có chuyện gì xảy ra…

Không khí hơi có chút xấu hổ, Phương Nguyên đành phất tay thở dài:

- Trước tiên quan sát xung quanh đi!

“Phù…

Mấy người khác nghe xong đều nhẹ nhàng thở ra, chia nhau ra các hướng.

Thẳng đến lúc này, bọn họ mới đánh giá thế giới phía sau đại môn thanh đồng. Nhưng mà khi nhìn thấy, bọn họ đều không nhịn được kinh hãi. Lúc trước bọn họ nghĩ rằng thế giới sau cánh cửa này chỉ có hai loại khả năng, hoặc là một lối ra, từ nơi này đi ra, có thể trở về đại thế giới, như vậy có thể dựa vào cách này trực tiếp tránh thoát khỏi cục diện trực tiếp chống lại Kim gia, này đương nhiên là tốt nhất.

Còn có một khả năng, đây là lối vào, thông qua một bí cảnh khác, thăm dò một phen cũng không tệ.

Dù sao có bạch miêu đi theo, không cần lo lắng quá nhiều.

Nhưng bây giờ đánh giá xung quanh, bọn họ lại cảm giác có chút kinh ngạc.

Nơi này tuyệt đối không phải thế giới thật, xung quanh có vẻ cực kỳ âm u, giống như có sương mù hắc ám hàng năm tràn ngập trong hư không, khiến ánh mắt không thể nhìn xa, nhiều nhất chỉ nhìn thấy khoảng cách trăm trượng mà thôi. Xung quanh nơi nơi có thể thấy được ngọn núi bị tàn phá, binh khí bị rỉ sét, cùng với đám cỏ cây chết héo. Tất cả đều giống như mất đi trọng lực, bay bổng giữa không trung.

Quan trọng hơn là tới nơi này rồi, Phương Nguyên lại sinh ra cảm giác thân thiết mơ hồ.

Trong cơ thể giống như có lực lượng nào đó đang chậm rãi thức tỉnh.

“Meo…

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)