Đại Kiếp Chủ

Chương 627: Lôi pháp chân chính (1)

Chương Trước Chương Tiếp

- Hắn đang muốn làm cái gì?

Trong bí cảnh, ai nhìn thấy phản ứng của Phương Nguyên đều ngẩn người.

Thấy Phương Nguyên cự tuyệt Kim Hàn Tuyết, đám người tu hành đều có cảm giác cổ quái. Cho dù lúc trước ở lập trường đối địch với hắn, hiện giờ thấy hắn lại cự tuyệt tu luyện tà pháp này, trong lòng không nhịn được nảy sinh khâm phục.

Loại khâm phục này cũng không phải một loại tán thành, trên thực tế, trong giới tu hành, người lấy lợi ích làm đầu vẫn không ít. Trong mắt bọn họ, Phương Nguyên không thể nghi ngờ là người bảo thủ đến buồn cười. Nhưng loại bảo thủ này dù sao cũng là dùng tiền đồ của bản thân đổi lấy…

Trong giới tu hành cũng lờ mờ có phân chia ba loại cấp bậc thượng trung hạ. Dựa theo đạo lý, cảnh giới Thiên Đạo Trúc Cơ vốn là trình độ tương đối thông thường trong giới tu hành thượng lưu. Đối với thế lực trung lưu như Kim gia Thiên Lai Thành hay Thôi gia Trung Châu, Thiên Đạo Trúc Cơ không phải không có, nhưng đã phi thường khó gặp, hơn mười năm hoặc hơn trăm năm mới có thể xuất hiện một người.

Mà vị Thiên Đạo Trúc Cơ mặc thanh bào kia còn kém hơn Kim gia và Thôi gia một bậc, hắn là người tu hành đến từ thế lực hạ đẳng, thiếu tài nguyên, lại không có truyền thừa, khó khăn mới chiếm được thành tựu Thiên Đạo Trúc Cơ này, há có thể tầm thường?

Đối với bất luận kẻ nào, đều sẽ nắm chặt cơ hội này, cho dù thiên lôi đánh xuống cũng sẽ không buông tha!

Nhưng người trước mắt này vậy mà chỉ cự tuyệt bởi một câu nhẹ nhàng?

Trong ánh mắt kinh ngạc của vô số người, vị Thái Hư tiên sinh kia trái lại nhẹ nhàng gật đầu, thở ra hơi dài.

Gật đầu là tán thành thái độ làm người của thanh niên này, thở dài là vì tiếc cho tiền đồ của hắn…

Trên mặt Kim lão thái quân lại lộ ra vẻ khinh thường và phẫn hận, không biết đang nghĩ cái gì.

Trong thiên địa, nhất thời vắng vẻ, sau khi trầm tư suy nghĩ, ánh mắt đám tu hành trong ngoài bí cảnh nhìn thiếu niên thanh bào kia chỉ còn buồn bực. Chuyện đã kết thúc rồi, thiếu niên kia vẫn ngồi bên cạnh kim trụ là đang định làm gì…

Đường tu hành đã đứt, ngươi nên cân nhắc rời đi nhanh chóng mới đúng chứ…

…….

…….

- Việc này không đơn giản…

Lúc này, Phương Nguyên ngồi xếp bằng trên ngọn núi thấp, nhờ hai người Tôn quản sự và Quan Ngạo giúp hộ pháp, trong lòng chỉ có một ý niệm. Hắn ngồi xếp bằng bất động, trong nội tâm, pháp quyết chư bàn của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn xẹt qua trong đầu hắn, từng câu từng chữ, pháp môn chư bàn, không thiếu một chữ nào, vào lúc cuối cùng, nhớ đến lời Đệ Thập Tổ Kim gia nói cho hắn.

- Thì ra, Thái Hoa chân nhân là gặp phải vấn đề này…

- Thì ra xuất hiện vấn đề này là nguyên nhân…

Sau khi xâu chuỗi mọi chi tiết, hắn liền trầm tư, bắt đầu tăng tốc thôi diễn.

Trước đây hắn không thể thôi diễn là bởi vì hắn không biết vấn đề nằm ở chỗ nào. Hắn chỉ dựa theo thói quen bình thường, phát hiện Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, từ lúc tu luyện ra đạo lôi linh thứ nhất, lại kết thành Tử Đan, đều là một quá trình hiệu suất cao mà huyền ảo mà thôi!

Hiện giờ thôi diễn tựa như chơi cờ, chỉ tính mười bước đầu, tự nhiên không thể nhìn thấy cạm bẫy sau mười bước. Nhưng hiện giờ đã khác, hắn biết chỗ thiếu hụt của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn.

Tới lúc này, lại một lần thôi diễn, điều chỉnh con đường tu hành trước, sau đó mới giải quyết tai họa ngầm là được rồi…

Kim gia nghĩ rằng Phương Nguyên đến cầu quyển lôi pháp cuối cùng, kỳ thật Phương Nguyên càng quan tâm vấn đề thật sự là cái gì…

Dù sao hắn có phương pháp thôi diễn mạnh nhất thế gian… Thiên Diễn Thuật!

Khi tâm niệm hắn chuyển động, vô số ý niệm mạnh mẽ xuất hiện trong đầu…

- Nếu sau khi kết đan, phản phệ bản thân, đạo nguyên không xong, hẳn là đan phẩm rất cao, căn cơ lại không đủ. Càng tu hành, căn cơ bản thân càng không thể gánh vác áp lực này, cuối cùng làm cho tu vi như lầu cáp sụp đổ …

- Tà pháp Kim gia dùng kỳ thật là mài mòn phong mang của lôi pháp…

- Nhưng như vậy, tất nhiên sẽ tác dụng chậm, thoạt nhìn cũng kết thành Tử Đan. Nhưng trên thực tế trên con đường tu hành về sau sẽ càng vô lực. Giống như Kim lão thái quân, mọi người đều nói nàng vất vả cả đời vì Thiên Lai Thành, đến nỗi tu hành phân tâm, cuối cùng khi bước đến cánh cửa Nguyên Anh liền rớt khỏi con đường thành tiên. Nhưng trên thực tế, là bởi vì nàng dùng tà pháp kết đan, đã sớm áp chế phong mang của lôi pháp. Bởi vậy, nàng nhất định không có khả năng tiếp tục đi trên con đường thành tiên…

- Mà ta muốn giải quyết vấn đề này, chỉ có thể suy xét nhiều hơn…

- Phải kết thành Tử Đan, còn không được áp chế phong mang, lại càng không thể để phong mang của nó quá dồi dào, ngược lại tổn thương bản thân…

- Đây quả thực chính là…

- … Rất đơn giản!

Suy nghĩ trong lòng rất nhanh rõ ràng, lực chú ý của Phương Nguyên tập trung ở trên quyển Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn cuối cùng.

- Lúc trước ta từng thôi diễn, quyển lôi pháp này, kết thành Tử Đan không thành vấn đề. Nhưng tầm nhìn vẫn còn thiển cận, tu vi không đủ, không có cách nào thôi diễn ra đường dài. Nhưng thông qua kinh nghiệm của người Kim gia, ngược lại biết được con đường phía sau là gì, thì có thể chuẩn bị từ trước. Phương pháp duy nhất có thể giải quyết vấn đề này là phải chuẩn bị tốt tất cả lúc vẫn còn là Trúc Cơ.

Hắn ngồi xếp bằng bất động, trong lòng cũng sắp xếp lại những suy ngẫm lúc trước.

- Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết…

Một trận đại chiến ở bí cảnh Kim gia như hiện giờ, hắn đã ép buộc Kim gia cúi đầu, giao lôi pháp cho hắn. Mặt khác, còn có thể ma luyện tu vi của chính mình. Dù sao, trước khi đến Kim gia, quái mộng về Nam Hải hắn từng mơ thấy, thật sự là đáng sợ, ma loại Lữ Tâm Dao gặp ở Ô Trì Quốc cũng tạo áp lực thật lớn với hắn, khiến hắn muốn thăng cấp bản thân.

Muốn nhanh hơn thì chỉ có thể thăng cấp bản thân càng ổn định.

Mà trải qua một trận chiến này, hắn chẳng những có lĩnh ngộ với Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn càng thêm huyền diệu, cũng phát hiện một ít tiềm lực chưa từng khai quật trong tu vi của mình, giống như Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết đã gác lại tu hành từ sớm chính là một loại trong đó…

- Nếu thật luận bàn phẩm cấp công pháp ta tu luyện, Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn cao hơn Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết một bậc. Nhưng nếu chỉ bàn luận về độ mạnh của căn cơ, tiềm lực sâu, tích lũy dồi dào, Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn sợ là không thắng nổi Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn!

- Một mặt, tiềm lực của ta còn chưa dùng hết, mặt khác, lôi hồ trong cơ thể ta không chịu nổi tiêu hao như vậy.

- Vấn đề kia thì đơn giản, thậm chí cũng không cần vận dụng Thiên Diễn Thuật đã có thể hiểu được…

- … Ta nên lần nữa tiếp tục đánh thức Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết của chính mình!

Ý niệm này bay xẹt qua trong đầu, Phương Nguyên đột nhiên hít thở dồn dập.

Lúc này vô luận là trong ngoài bí cảnh đều có vô số người nhìn, không biết hắn ngồi xếp bằng ở nơi đó là muốn làm cái gì. Có rất nhiều người đều nghĩ hắn là bị chuyện này đả kích, đang cố gắng bình thần tĩnh khí, ôn dưỡng đạo tâm, tránh bị những chuyện này ảnh hưởng…

Nhưng bọn họ không nghĩ tới chính là trên người Phương Nguyên đột nhiên tỏa ra linh quang.

Ở trên đỉnh đầu của hắn đột nhiên xuất hiện một hơi thở thanh mát, thẳng đến cửu tiêu.

Cùng lúc đó, quanh người Phương Nguyên, bốn đạo lôi linh, Chu Tước, Thanh Lí, Bất Tử Liễu, Cáp Mô đồng thời xuất hiện, quay xung quanh dòng thanh khí này, đồng thời phụt ra từng luồng hào quang lôi điện mạnh mẽ, trợ giúp luyện hóa luồng thanh khí kia…

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)