Nhưng mà, hắn có thể nói được gì?
Trên thực tế, ngay cả chính bọn hắn đều khó mà chấp nhận kết quả này. . .
- Chớ mắc thêm sai lầm. . . Ha ha, mắc thêm sai lầm. . .
Kim lão thái quân gầm lên, lại không để ý tộc nhân kia nữa, ngược lại cầm lên ngọc giản, nhìn lại từng câu từng chữ, đến sau cùng, lửa giận bừng bừng không cách nào áp chế, lạnh lùng nhìn xem tên tộc nhân Kim thị, thấp giọng nói:
- Tên nhãi ranh đó cũng tính là hung ác điên cuồng, tưởng rằng lão thân không trị được hắn, còn chuyên môn gửi ngọc giản tới, cảnh cáo lão thân? Chẳng lẽ hắn thực sự cảm thấy, dưới Kim Đan cảnh, người Kim gia chúng ta không ai có thể trị được hắn? Chẳng lẽ hắn liền muốn trốn cả đời trong bí cảnh?
Nghe được hỏi dò từ lão thái quân, tên tộc nhân kia nét mặt bi phẫn, lại không biết đáp lại thế nào.
Trên thực tế, bọn hắn cũng không biết. . .
Bọn hắn cũng nghĩ qua vấn đề này vô số lần, tên Thiên Đạo Trúc Cơ kia hung cuồng như vậy, lại dám đại khai sát giới với người Kim gia trong bí cảnh, thậm chí còn giam lại tất cả mọi người, uy hiếp lão thái quân trả lại quyển Lôi Pháp sau cùng kia cho hắn. . .
. . . Chẳng lẽ hắn không biết, bản thân sớm muộn cũng phải rời khỏi bí cảnh?
Thiên Đạo Trúc Cơ, tại sao lại hành sự không nhìn trước ngó sau như vậy?
- Lão tổ tông, then chốt là. . . Bây giờ nên làm thế nào?
Tên tộc nhân kia góp nhặt chút dũng khí còn lại, rốt cục hỏi ra vấn đề quan trọng nhất hiện tại.
- Làm sao bây giờ?
Kim lão thái quân nghe vậy lại chỉ cười lạnh:
- Chẳng lẽ ngươi còn muốn lão thân cúi đầu với tên nhãi ranh kia?
Tộc nhân Kim thị vội cúi đầu, bò rạp trên đất, không dám thốt nửa lời.
- Nếu hắn dám làm như thế, chẳng lẽ Kim gia ta không có phách lực đấu đến cùng với hắn?
Đáy mắt Kim lão thái quân chớp qua một tia hàn quang, bàn tay khẽ lật, bên người hiện ra một mảnh hư ảnh, nhìn không rõ ràng là ở chỗ nào, nhưng bên trong lại có một đạo hư ảnh không ngừng lưu chuyển, di động trái phải, lúc nhìn thấy đạo hư ảnh kia, Kim lão thái quân tựa hồ thở ra một hơi, thấp giọng trầm ngâm nói:
- Cũng may, bảo bối kia của ta vẫn sống sót, xem ra còn có hi vọng. . .
. . .
- Trong bí cảnh rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Mà lúc này, đám người ở bên ngoài thấy Kim lão thái quân bất ngờ che lại khu vực nàng đang đứng, không cho người ngoài nghe được đối thoại giữa nàng và tên tộc nhân kia, trong lòng nhất thời tuôn ra vô số suy đoán. Hơn nữa bọn hắn dù không nghe được lời lẽ của Kim lão thái quân, nhưng lại có thể nhìn thấy trong tầng sương mù mịt mờ kia, Kim lão thái quân mặt đầy lửa giận, điều này càng khiến bọn hắn cảm thấy hồ nghi, dồn dập suy đoán.
Có người không nhịn được nghĩ:
- Chẳng lẽ bí bảo trong bí cảnh đã bị người chiếm mất?
- Nhưng dù có là dị bảo bị đoạt, Kim lão thái quân cũng không đến nỗi thất thái đến vậy a?
Lại có người khác nhắc nhở:
- Huống hồ, không phải Kim gia có mời một vị Thiên Đạo Trúc Cơ đến tọa trấn ư? Có cao thủ như thế ở bên trong, Kim gia dù kém đến mấy cũng vẫn có thể bắt lấy đại bộ phận dị bảo mới đúng. Rõ ràng nắm chắc phần thắng, lại có thể xảy ra chuyện gì được?
- Ha ha, đúng a. . .
Có người nghe được lời này, lập tức nhịn không được cười lạnh nói:
- Kim gia nhìn như hào phóng, nhưng thật khó khăn mới mở ra bí cảnh, lại cố ý bố trí một vị Thiên Đạo Trúc Cơ đi vào tranh đoạt với đám con cháu trong môn hạ chúng ta, đây là cách hành xử nên có của đại thế gia một phương ư? Làm sao, giờ xảy ra bất trắc, chẳng lẽ là vị Thiên Đạo Trúc Cơ kia vô dụng, không đạt tới yêu cầu của các nàng?
Đủ loại suy đoán nghị luận vang lên, bầu không khí đột nhiên trở nên cực căng thẳng.
Đúng lúc này, Kim lão thái quân phất tay áo thu lại lĩnh vực, nét mặt âm trầm đứng dậy.
- Lão tổ tông, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
- Lão thái quân, nếu bí cảnh có chuyện, còn mong nói thẳng cho biết. . .
Trong nhất thời, chúng nhân ngừng lại tranh luận, không ít người đức cao vọng trọng dồn dập đứng dậy hỏi dò.
- Để chư vị chê cười. . .
Kim lão thái quân lại chỉ trầm mặc đánh giá đám người chung quanh, một lúc sau mới chậm rãi thở dài:
- Là Kim gia ta nhìn sai người, trước đây lão thân vì muốn giải mối họa trong bí cảnh mới để một tên vãn bối tiến vào bí cảnh tọa trấn, vốn là tin tưởng hắn, lại không ngờ rằng, người này lòng lang dạ thú, thấy lợi quên nghĩa, ở trong bí cảnh, thấy được các loại dị bảo liền đại phát cuồng tính, đột nhiên ra tay, hiện tại, gần trăm tộc nhân Kim thị đều đã bị người này tàn sát không còn, hắn chính đang ở trong bí cảnh, để người đi ra truyền tin uy hiếp lão thân. . .
- Cái gì?
Nghe được phen giải thích này của Kim lão thái quân, tất cả mọi người đều như nghe được chuyện gì đó hết sức hoang đường.
- Tên Thiên Đạo Trúc Cơ kia không ngờ lại phản bội Kim gia?
- Điều này sao có thể, chẳng lẽ tên Thiên Đạo Trúc Cơ đó không định đi ra nữa?
- Việc này không đơn giản vậy đâu?
Chúng nhân xung quanh đều lộ vẻ hồ nghi, khó mà tin tưởng.
Bọn hắn lại không phải kẻ ngu, há lý nào lại dễ dàng bị qua mặt vậy được?