- Cái gì?
Vừa nghe được mật lệnh này, Kim Hàn Tuyết còn nghĩ mình nghe lầm, vẻ mặt khó có thể tin.
Tộc nhân Kim thị khác cũng chấn động, trước đây bọn họ đều bị giấu kín. Bây giờ nghe Trường Nhạc sư thúc thay thế lão tổ hạ lệnh, trong lòng càng thêm mê man. Tuy không nghĩ tới lão tổ lại bí mật ra lệnh như vậy, nhưng lại biết, pháp ấn kia không giả được, mà quy củ của Kim gia xưa nay, là thấy pháp ấn như thấy lão thái quân, cần vô điều kiện nghe lệnh!
Chỉ có Phương Nguyên nghe vậy, tựa hồ nghĩ rõ ràng một vấn đề nào đó, nhàn nhạt nói:
- Ta đã sớm phát hiện các ngươi lén lén lút lút, biết mình lực lượng không đủ, lại còn bám theo ta, như sợ ta chạy mất vậy, lại cố ý ẩn giấu mấy đạo nhân mã, không biết muốn làm cái gì, đến hiện tại mới biết nguyên lai dã tâm của Kim lão thái quân không nhỏ, lại coi trọng Tứ Tượng Lôi Linh của ta...
Nói đến chỗ này, hắn hơi dừng một chút, lại gật đầu nói:
- Như vậy nàng cho ta Bất Tử Liễu mới có thể hiểu được...
- Các ngươi... sao có thể làm ra chuyện như vậy?
Kim Hàn Tuyết phản ứng lại, phẫn nộ nói:
- Hắn vừa mới giúp chúng ta giải quyết mầm họa trong bí cảnh, bây giờ các ngươi lại muốn đoạt đạo cơ của hắn, sự tình vong ân phụ nghĩa, qua cầu rút ván bực này, há là Kim gia chúng ta có thể làm ra được?
Phương Nguyên nghe vậy cũng hơi ngẩn người, nghĩ thầm nàng đúng là đầu gỗ mà.
Tuy nghĩ như vậy, nhưng hắn không khách khí nữa, nhanh chân đi về phía trước.
Tuy không biết chủ ý chân chính của Kim lão thái quân là gì, nhưng hắn lại biết không dễ dàng lấy được Lôi pháp như vậy.
Lại thêm Kim gia làm việc, thoạt nhìn rất chu đáo, trên thực tế cũng không phải hoàn toàn không có kẽ hở.
Điểm đơn giản nhất là: vì sao tu sĩ Trúc Cơ của Kim gia theo mình vào ít như thế?
Kim gia là đại thế gia, chỉ là tộc nhân chủ mạch liền có mười chi, ngoài ra còn có chi thứ khổng lồ, thế gia vạn năm, tộc nhân khó có thể thống kê, còn nghe nói Kim gia ở trong bóng tối nâng đỡ ít nhất ba bốn tiên môn, đều là một phần thực lực của bọn hắn.
Nhiều thế lực như vậy, tổng cộng chỉ có ba mươi mấy vị tu sĩ Trúc Cơ?
E là có ít nhất bảy phần lực lượng bị che giấu!
Một vấn đề khác là, những tộc nhân Kim gia này, lại gắt gao đi theo mình?
Ngay cả nơi hung hiểm như Tử Vụ Hải, cũng có người dám theo mình nhảy xuống, liều mạng xông lên...
Đây là giảng nghĩa khí sao?
Phương Nguyên tình nguyện tin tưởng, là đối phương không muốn mình thoát ly tầm mắt của bọn hắn!
- Xin Tuyết tiểu thư tránh ra, lão thái quân biết ngươi không làm được chuyện như thế, mới không có nói cho ngươi biết!
Trường Nhạc Sư nghe Kim Hàn Tuyết chất vấn, cũng sầm mặt lại, lơ đãng nhìn lướt qua sau lưng.
Sau lưng hắn, bốn phương tám hướng, lúc này thình lình có mấy chục đạo khí cơ mạnh mẽ vô biên xông thẳng vân tiêu, nhanh chóng lao tới.
Đó là cao thủ Kim gia vốn bố trí mai phục ở Bát Hoang Sơn, bây giờ lại không thể không chạy tới nơi này...
Trên mặt Trường Nhạc Sư Thúc lộ ra nụ cười:
- Phương đạo hữu, ta không biết ngươi là làm sao nhìn thấu kế hoạch của chúng ta, nhưng Kim gia ta dùng năm đội cao thủ Trúc Cơ, dùng năm đại pháp bảo đến bắt ngươi, dù ngươi thông minh như thế nào đi nữa, kết quả cũng giống như vậy!
- Chuẩn bị nhiều người như vậy tới đối phó ta?
Phương Nguyên ngẩng đầu nhìn lên, có thể cảm ứng được những khí tức phục binh kia nhanh chóng tiếp cận.
Lúc ẩn lúc hiện, chia làm năm đường cao thủ, phân biệt từ sâu trong Bát Hoang Sơn lao đến, mang theo hung khí khó tả.
Từ khí cơ và sát ý đến xem, thực lực của những người này không phải đám đệ tử Kim gia trước mắt có thể so sánh.
- Chúng ta sẽ không coi thường một Thiên Đạo Trúc Cơ!
Trường Nhạc Sư Thúc thấp giọng trả lời Phương Nguyên.
Phương Nguyên gật đầu:
- Nhìn ra được các ngươi rất cẩn thận...
Trong những khí cơ nhanh chóng tiếp cận kia, Phương Nguyên có thể rõ ràng cảm giác được, trong đó có một vài nhân vật rất cường hãn, e rằng đều là Trúc Cơ đỉnh phong, thậm chí tiếp cận nửa bước Kim Đan, bình thường mà nói, rất ít đại gia tộc có thể lập tức tập hợp được nhiều nửa bước Kim Đan như vậy, đây là Kim gia nhằm vào đặc tính chỉ có Trúc Cơ vào được Thông Thiên Bí Cảnh, cố ý bồi dưỡng ra được.
Chỉ từ tu vi mà nói, những người kia đều cao hơn Phương Nguyên.
Vì tuy Phương Nguyên bị Kim lão thái quân mạnh mẽ trồng xuống Bất Tử Liễu, tứ tướng tụ hội, nhưng cũng chỉ là Trúc Cơ tầng tám mà thôi.
Ở dưới tình huống nhiều người mai phục như vậy, nếu Phương Nguyên không cẩn thận tiến vào Bát Hoang Sơn, rơi vào trong đại trận bọn họ bố trí trước, lại có nhiều cao thủ mang theo pháp bảo vây công, như vậy dù Phương Nguyên là Thiên Đạo Trúc Cơ, cũng sẽ chắp cánh khó thoát...
Mà bây giờ, dù Phương Nguyên sớm làm khó dễ, không có tiến vào Bát Hoang Sơn, bọn họ cũng nắm chắc phần thắng.
Thêm vào Trường Nhạc Sư Thúc, tổng cộng có sáu vị Trúc Cơ đỉnh phong tay cầm pháp bảo, còn có nhiều người giúp đỡ như vậy, chỉ sợ tu sĩ Kim Đan bình thường cũng bị vây giết, huống chi trước mắt chỉ là Thiên Đạo Trúc Cơ?
Quan trọng hơn là, bây giờ đang ở trong Thông Thiên Bí Cảnh, bản lĩnh của Phương Nguyên lại lớn, còn có thể chạy đi đâu?
Vì lẽ đó hắn chỉ có một con đường, cái kia chính là tử lộ...
Chỉ có một điều để Trường Nhạc Sư Thúc không hài lòng là, không thể theo kế hoạch lúc đầu, âm thầm dụ Phương Nguyên vào Bát Hoang Sơn, ở nơi này sẽ rất dễ lộ ra phong thanh, nếu ngoại giới biết Kim gia ra tay hại một Thiên Đạo Trúc Cơ, danh tiếng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn!
Dù sao danh tiếng của Kim gia vẫn rất tốt!
- Như vậy nói cách khác, sự tình Kim lão thái quân đáp ứng cho ta nửa quyển Lôi pháp chỉ là giả?
Ánh mắt của Phương Nguyên dần dần lạnh xuống, nhìn Trường Nhạc Sư Thúc hỏi.
Trường Nhạc Sư Thúc cũng cẩn thận nhìn Phương Nguyên, lạnh lùng nói:
- Người chết là không cần tâm pháp gì...
- Xem ra trước kia ta nghĩ đều không sai...
Phương Nguyên lấy được đáp án, khí cơ trên người chậm rãi vọt lên:
- Không bức đến tuyệt lộ, các ngươi sẽ không trả nợ...
Bạch!
Theo tiếng hét này, lôi tước ở sau lưng đột nhiên giương cánh, điện quang ngập trời, càn quét tứ phương.
Mà hắn ở dưới lôi tước che chở, thì giống như hung thần xuất thế.
- Nhanh, ngăn cản hắn!
Nhìn thấy tình cảnh này, Trường Nhạc Sư Thúc kinh hãi, há miệng kêu to, mình lại xoay người bỏ trốn, viện binh đã sắp tới, hắn không muốn đơn độc đối mặt tu sĩ Thiên Đạo Trúc Cơ, dù sao vị tổ tông ở trong khuông lớn sau lưng hắn, cũng cần hắn đến che chở.
Lúc này xung quanh Phương Nguyên, những đệ tử Kim thị kia đều rống to lao tới.
Nếu đây là mật lệnh của Kim lão thái quân, bọn họ tự nhiên phải vô điều kiện tuân thủ...
Trước lúc vào bí cảnh, bọn họ đều làm đủ chuẩn bị, các trưởng bối cũng tận khả năng cho bọn hắn một vài pháp khí, phù triện hộ thân… cộng thêm thực lực của bọn họ, bây giờ chen chúc tới, các loại phi kiếm, phù triện, pháp khí che kín hư không, giống như mưa rơi đánh về phía Phương Nguyên, nhìn có vẻ cực kỳ khủng bố, như muốn bao phủ Phương Nguyên lại.
- Các ngươi không phải vẫn muốn kiến thức thực lực chân chính của Thiên Đạo Trúc Cơ sao?
Ánh mắt của Phương Nguyên lạnh lẽo, đạp ra một bước.
Trong nháy mắt, pháp lực ầm ầm vận chuyển, con Chu Tước giương cánh kia lại bành trướng, từ xòe hai cánh dài ba bốn trượng, đã biến thành bảy tám trượng, lớn hơn gấp đôi, khí cơ trên người cũng đáng sợ hơn, cuồn cuộn quét qua hai bên, xung quanh giống như lôi hải, khuấy động bốn phương.
Rầm...
Bất luận là pháp khí cũng tốt, phi kiếm cũng tốt, hay thân thể tộc nhân Kim thị cũng được, ở dưới sấm sét khuấy động, tất cả đều đứng không vững, đồng thời bay về phía sau.
Sắc mặt từng người đều giống như gặp ma.
Trước đó bọn họ đều biết Thiên Đạo Trúc Cơ thực lực mạnh mẽ, nhưng chưa chính diện giao thủ, còn thật không biết sẽ mạnh mẽ đến trình độ này, mà nghe Phương Nguyên nói, trong lòng không khỏi cười khổ:
- Sương Nhi tiểu thư nói muốn kiến thức thực lực chân chính của Thiên Đạo Trúc Cơ, nhưng đây là vì muốn ngươi ra tay, cướp đồ vật của những thiên kiêu kia... còn chúng ta không muốn kiến thức thực lực chân chính của ngươi chút nào nha...
Phương Nguyên tự nhiên không để ý tới những thứ này, điều động Lôi Linh Chu Tước đến trạng thái mạnh nhất, đột nhiên đạp ra một bước.
Hai mắt như kiếm, tập trung Trường Nhạc Sư Thúc đang chạy trối chết kia, cùng với cái khuông lớn sau lưng hắn.
- Phương sư huynh...
Nhưng ngay khi hắn bước ra, có một người lại giang hai tay ngăn ở trước mặt hắn.
Là Kim Hàn Tuyết, nàng cắn môi, vẻ mặt thống khổ nói:
- Ngươi nhất định phải cùng Kim gia chúng ta đấu một mất một còn sao?
Ở trong mắt nàng tràn ngập ý cầu khẩn:
- Sự tình hẳn sẽ còn có những phương pháp giải quyết khác chứ!
- Ngươi là người duy nhất ta không ghét ở Kim gia...
Thân hình Phương Nguyên hơi ngừng lại, cúi người nhìn nàng, trong lòng hơi có chút bất đắc dĩ, thấp giọng nói:
- Vì lẽ đó ta cũng khuyên ngươi một câu, có một số thời khắc, ngươi nhất định phải thừa nhận sự kiện này chính là như vậy, thì mới có thể nghĩ ra đối sách...
Hắn hơi dừng một chút, lại nói:
- Nói thí dụ như, ta thay thế Thái Hoa Chân Nhân đến đòi nợ, ta không nợ Kim gia các ngươi, mà là Kim gia các ngươi nợ ta, nhưng ta không muốn gây sự, vì lẽ đó tình nguyện lấy thân phận vãn bối, thành tâm cầu pháp, nuốt giận vào bụng, nhưng tới Thiên Lai Thành lâu như vậy, ta không nhìn thấy Lôi pháp, ngược lại không ngừng bị làm khó dễ, thậm chí vì thu phục ta, không tiếc ép ta lên tuyệt lộ...
Kim Hàn Tuyết ngẩng đầu lên nhìn hắn, muốn nói lại thôi.
- Ta đã xác định một chuyện...
Ánh mắt của Phương Nguyên hơi ảm đạm xuống, nói:
- Kim gia các ngươi nhất định sẽ không đàng hoàng giao Lôi pháp cho ta!
Kim Hàn Tuyết nhắm hai mắt lại, khuôn mặt tái nhợt.
Phương Nguyên cúi đầu nhìn nàng nói:
- Ngươi có thể cho ta không?
Kim Hàn Tuyết cắn môi, thân thể run rẩy, lại một câu cũng không nói được.
Phương Nguyên thì không chần chờ nữa, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên trán Kim Hàn Tuyết.
Mượn lực lượng của cái nhấn này, hắn một bước lên trời, cùng Lôi Linh Chu Tước đi nhanh về phía trước.
Tiếng nói của hắn xa xa truyền lại:
- Trận chiến này vốn không cách nào tránh khỏi, ta có thể làm, chính là cướp tiên duyên vào trong tay mình!