Đại Kiếp Chủ

Chương 517: Kế nhỏ bẫy lớn (2)

Chương Trước Chương Tiếp

- Thứ các ngươi chơi ta thực không hiểu, vì vậy cáo từ trước!

Hắn từ trên người Sương Nhi tiểu thư và những tu sĩ khác, cảm nhận được một loại tâm tình không có ý tốt, Thôi Vân Hải kia càng là hận không thể ăn tươi hắn, điều này làm cho hắn không thoải mái, mình bình thường không gây sự, không nhiều chuyện, càng chưa từng ỷ mạnh hiếp yếu, ngạo mạn khoe khoang, vì sao những người kia lại có địch ý với mình?

Nhưng địch ý đã lên, hắn cũng không nghĩ phải dùng phương pháp gì đi hòa hoãn, cùng lắm thì mình rời khỏi là được.

- Hừ, uổng công chúng ta coi ngươi như bằng hữu, còn mời ngươi chơi chung!

Đúng lúc này, Sương Nhi tiểu thư cười lạnh nói:

- Nếu không phải Thất thúc tổ nói ngươi và Thiên Lai Thành chúng ta không phải người ngoài, muốn ta thiết yến chiêu đãi ngươi, ta mới không thèm để ý đến ngươi đâu, bây giờ ngược lại tốt, chúng ta mời ngươi uống rượu, còn mời ngươi chơi, ngươi lại làm cao, người rõ sự, thì biết ngươi đến Thiên Lai Thành là vì cầu đạo, người không biết, còn tưởng là chúng ta muốn cầu cạnh ngươi, không bằng ta đi nói với Thất thúc tổ, nói ngươi không vừa mắt chúng ta, không muốn giao lưu...

Phương Nguyên nhíu mày, quay đầu nhìn nàng một cái.

Đối với vị tiểu thư được chiều quá sinh hư này, hắn là thật có chút không thích...

Thậm chí hắn không biết vì sao nàng lại âm thầm ra tay với mình...

Đúng lúc này, Tôn quản sự đứng ở phía sau lại lặng lẽ kéo hắn một cái, sau đó hắn nghe được trong tai có tiếng nói trầm thấp vang lên:

- Phương sư đệ, lúc này không nên tùy hứng, nghe lời ta, vui đùa với bọn họ một chút đi...

Phương Nguyên hơi kinh ngạc, quay đầu lại nhìn Tôn quản sự.

Tôn quản sự vẫn đứng ở sau lưng hắn, miệng không động, nhưng thanh âm lại rõ ràng lọt vào tai:

- Ngươi phải tin tưởng ta, ta đã nghĩ ra phương pháp giúp ngươi lấy được quyển Lôi pháp cuối cùng... Có ít nhất chín thành nắm chắc... Bất quá sự tình này ta chỉ có thể chỉ điểm ngươi, lại không thể giúp ngươi, hiện tại ngươi nghe ta, vui đùa với bọn họ một chút, hơn nữa phải chơi đẹp, thắng đẹp...

- Chín thành nắm chắc?

Phương Nguyên nghe xong, sắc mặt cũng hơi đổi.

Tôn quản sự ở trên loại đại sự này, là quyết không thể nói đùa, như vậy hắn đang có ý đồ gì?

Bây giờ tự nhiên không kịp hỏi kỹ, trong lòng Phương Nguyên hơi suy nghĩ, cảm thấy có thể tin tưởng Tôn quản sự.

Hắn trầm ngâm một chút, sau đó ngẩng đầu nhìn Sương Nhi tiểu thư nói:

- Bình thường ta chỉ biết tu hành, từ trước đến giờ rất ít phân tâm, bất kể là kỳ đạo hay kiếm đạo, đều chỉ hiểu sơ lược, nên lo lắng tài nghệ thô thiển, sẽ phá hỏng nhã hứng của mọi người...

Sương Nhi tiểu thư nghe được lời này, trên mặt liền lộ ra nụ cười nói:

- Chỉ là một trò chơi mà thôi, nào có nhã hứng hay không nhã hứng gì, Phương sư huynh quá khách khí, nếu đồng ý ra tay, sao còn làm lỡ thời gian của mọi người?

Nói xong cười hì hì, ánh mắt xoay chuyển, cố ý trầm ngâm nói:

- Chỉ là không biết Phương sư huynh muốn chơi cờ trước, hay luận kiếm trước đây?

Phương Nguyên thản nhiên nói:

- Ta rất thoải mái, cái gì cũng được!

- Vậy ta liền mời Phương công tử cùng ta đánh một ván cờ trước đi!

Phụng sư huynh đứng lên, ngồi ở bên bàn cờ, mỉm cười nói:

- Phương công tử, xin mời!

Phương Nguyên cũng không chần chờ, đi thẳng tới một bên khác ngồi xuống.

Vào lúc này, bỗng nhiên Sương Nhi tiểu thư che miệng cười nói:

- Quân mất, mới vừa rồi đã nói, thắng thưởng một ly rượu, thua sẽ bị trừng phạt... Phạt cái gì tốt đây? Hì hì, đơn giản chút đi, thua thì học chó sủa...

Nghe vậy, ảnh mắt mọi người đều tập trung lên mặt Phương Nguyên.

Chuyện đến nước này, mọi người mới rõ ý đồ của Sương Nhi tiểu thư, nguyên lai nàng còn đào một cái hố nhỏ như vậy.

Bất quá cái hố nhỏ này, sẽ để người thiệt thòi lớn.

Cờ vốn chỉ là ngoại đạo, dù thua cũng không tính mất mặt, nếu phạt ba chén rượu, cái kia lại càng không tính là gì...

Nhưng nếu sau khi thua học chó sủa thì sao?

Vậy thì quá mất mặt rồi.

Hơn nữa sau khi hắn thua, nếu không học chó sủa, kia chính là thất tín, mất mặt cũng sẽ không kém gì nhau.

Trừng phạt nhỏ của Sương Nhi tiểu thư, bên trong lại có rất nhiều càn khôn!

Càng then chốt là, nàng đợi đến khi Phương Nguyên ngồi xuống mới nói, chính là vì sợ Phương Nguyên biết được trừng phạt sẽ không chịu tham gia!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)