Đại Kiếp Chủ

Chương 50: Đan phường bị mất trộm (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Một tiếng gọi kéo Chu Thanh Việt trở về hiện thực. Hắn nao nao, cố nặn ra một nụ cười, nói:

“Không có gì!

“Ta thấy tâm tình của ngươi không tệ!

Hàn sư huynh tính toán thời gian vừa chuẩn thì đã có người báo tin đến.

Một chiếc Mộc Diên bay vội tới, thậm chí suýt chút nữa đụng vào cái cây, một vị đệ tử Thanh Lư phong khác nhảy xuống, nhìn thấy Hàn sư huynh thì vội nói:

“Hàn sư huynh, mau đi thôi, xảy ra chuyện lớn rồi, vừa rồi khi chúng ta kiểm kê đan phường thì đã phát hiện mấy loại đan dược bị mất trộm...

“Cái gì?

Hàn sư huynh bí mật gật đầu với Chu Thanh Việt, trong lòng hơi tự đắc nhưng trên mặt lại thể hiện ra sự bất ngờ:

“Người nào lớn mật dám làm chuyện như thế, trộm cướp đan phường là tội lớn, ngươi đã thông báo đệ tử Giới Luật đường chưa?

“Ta đã báo rồi, Tiền chấp sự bảo ta tới tìm huynh...

“Đi mau, đi mau!

Hàn sư huynh vội nhảy lên Mộc Diên, miệng nói:

“Ta nhớ, vào buổi sáng có một tên tạp dịch đi vào đan phường...

Chu Thanh Việt cũng nhảy lên, cười nói:

“Đan phường là trọng địa của bổn môn, thế mà có người dám vào trộm ư? Hai vị sư huynh, ta sẽ đi theo mọi người để xem ai to gan như vậy, ngay cả chuyện này cũng dám thực hiện?

Rất nhanh, Mộc Diên của bọn hắn đã bay đến Thanh Lư phong. Vừa mới tới đã thấy có bốn, năm vị đệ tử Giới Luật đường mặc áo đen, khuôn mặt âm trầm đứng ở đó. Đan phường cũng được bố trí nhiều loại cấm chế.

Đây là quy định của tiên môn, trước khi tìm thấy kẻ trộm đan thì không ai được tùy tiện ra vào. Hàn sư huynh vừa nhảy xuống dưới, cau mày hỏi:

“Đệ tử tạp dịch có ở đây không?

Đệ tử tạp dịch nào? Các đệ tử tiên môn khẽ giật mình, cau mày nhìn về phía hắn. Hàn sư huynh nói:

“Sáng hôm nay, ta điều động một đệ tử tạp dịch đến quét dọn đan phường, mau tìm hắn!

“Đi, đi tìm hắn!

Một đám đệ tử nghe vậy, vội quay đầu, vội vã tìm kiếm ở hướng sườn núi. Lúc này, sau khi lau chùi xong lò đan, các đệ tử tạp dịch của Ngọc Phong nhai đã về đến Linh Thiện đường của Tạp Vụ điện để dùng cơm, cười cười nói nói rất vui vẻ. Bỗng nhiên lại thấy rất nhiều đệ tử tiên môn đằng đằng sát khi bay đến thì giật mình, còn chưa kịp hỏi thăm thì một đệ tử Giới Luật đường lạnh lùng quát hỏi:

“Sáng nay, ai là người đi quét dọn đan phường vào buổi trưa? Mau mau đi ra, ta có lời muốn hỏi!

Một đám đệ tử nhìn nhau, cảm thấy có sự chẳng lành, không ai dám lên tiếng.

“Đã xảy ra chuyện gì?

Tôn quản sự đi từ Linh Thiện đường ra, ngờ vực hỏi.

“Ta hỏi các ngươi, sáng nay có ai đi đan phường quét dọn?

Vị đệ tử Giới Luật đường kia không thèm nhìn Tôn quản sự, lạnh lùng quát.

“Hình như là...

là...

Phương Nguyên, Phương sư đệ...

Trong đám tạp dịch, có một người ngượng ngùng giơ tay lên, nói với giọng không chắc chắn. Vị đệ tử Giới Luật đường lập tức truy vấn:

“Hắn đang ở đâu?

Các tạp dịch nghe vậy thì nhìn nhau, mãi một lúc lâu mới có người nói:

“Hình như ta không thấy hắn một thời gian khá lâu rồi, không biết hắn đi nơi nào!

Sắc mặt của đệ tử Giới Luật đường lập tức trở nên nặng nề, quát to:

“Hắn ở đâu rồi? Nói mau!

“Đại sự đã định!

Chu Thanh Việt nghe được câu này, ngoài mặt không biểu lộ điều gì nhưng trong lòng lại sung sướng như muốn hét to.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️