Đại Kiếp Chủ

Chương 424: Thất bảo lôi thụ. (1)

Chương Trước Chương Tiếp

"Ta biết, ngươi vẫn đang chờ thời khắc thức tỉnh, sau đó phản phệ lại ta!"

Trong lòng đã có quyết định, Phương Nguyên nhìn vệt yêu ấn kia, nói khẽ.

Sau đó, trên mặt hắn xuất hiện một nụ cười lạnh: "Nhưng cuối cùng, ta vẫn nhanh hơn ngươi một bước!"

Vừa dứt lời, Phương Nguyên hạ quyết tâm, giơ ngang Ma Ấn Kiếm, cứa vào lòng bàn tay một cái, máu tươi chảy ra nhuộm đỏ thân kiếm. Trong nháy mắt, có vẻ như Ma Ấn Kiếm đã đoán được hắn định làm gì, mờ hồ có sát khí không ngừng bốc lên!

Phương Nguyên nhỏ giọng nói: "Trước đây ngươi hấp thu rất nhiều năng lượng, e rằng cũng sắp tới ngày thức tỉnh. Chẳng qua cũng không sao cả, lúc mới đầu ta đã áp chế ngươi, vậy thì về sau ta vẫn sẽ luôn áp chế ngươi. Nếu số kiếp của ta và ngươi đã quấn lấy nhau như vậy, thôi thì dứt khoát nuôi dưỡng ngươi ở trong người đi. Lực Thiên Lôi chính là khắc tinh của yêu tà, hi vọng ngươi ngủ say ở bên trong Lôi Hồ của ta, có thể giúp ta luyện thành đạo Lôi Linh thứ hai!"

Dứt lời, hắn liền dẫn một đạo pháp lực ra ngoài dò xét, bao bọc Ma Ấn Kiếm ở bên trong.

Bị pháp lực của Phương Nguyên bao phủ, thanh kiếm kia trở nên càng ngày càng nhỏ, cuối cùng tiến vào bên trong cơ thể của hắn, chậm rãi chìm xuống bên dưới đạo cơ của Phương Nguyên. Bên trong Lôi Hồ, nó giống như rất không cam lòng, chậm rãi chìm vào giấc ngủ.

Trong giới tu hành, phương pháp này của Phương Nguyên có tên là "Dưỡng kiếm!"

Khi cảnh giới kiếm đạo của một số người tu hành bị kìm hãm, bọn họ sẽ dưỡng kiếm, mười năm tám năm, kiếm không ra khỏi vỏ.

Nhưng chờ đến khi kiếm ra khỏi vỏ, cũng thường là lúc cảnh giới kiếm đạo trỗi dậy một lần nữa.

Đương nhiên, mục đích dưỡng kiếm lần này của Phương Nguyên có hơi khác so với những người khác. Hắn dưỡng kiếm không chỉ là vì kiếm đạo, mà còn là để tu luyện một đạo thần linh khác trong Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, chính là sự kết hợp giữa năng lượng kim đạo và năng lượng sấm sét: Bạch Hổ Lôi Linh!

Năng lượng tứ hành Kim Mộc Thủy Hỏa, lấy Lôi Lực làm chất dẫn, là có thể luyện ra Tứ Tượng Lôi Linh!

Mà lực hành Thổ cuối cùng, đã thoát ra khỏi năng lượng của tứ tượng, đạt tới cảnh giới viên mãn...

Tất nhiên, Phương Nguyên làm như vậy còn có một nguyên nhân nữa, đó chính là nhấn chìm thanh Ma Ấn Kiếm này vào trong Lôi Hồ, cũng có thể tạo ra hiệu quả trấn áp nhất định.

Ít nhất trong một khoảng thời gian ngắn, hắn tạm thời không cần phải lo lắng vấn đề phản phệ của Ma Ấn.

Làm xong tất cả mấy chuyện này, Phương Nguyên mới dám thở phào nhẹ nhõm một hơi. Hắn chậm rãi thu rồi tu vi, quan sát bốn phương tám hướng.

Lại thấy lúc này bên trong trận Tụ Linh, năng lượng sấm sét bên trong viên Thiên Ngoại Lôi Thạch đã bị hấp thu hết từ lâu. Viên Lôi Thạch này vỡ nát, thế nhưng laị biến thành một đống bùn đất. Mà ở bên chân của mình chính là cuộn thánh chỉ đã mềm nhũn, tâm niệm, lòng người ở bên trong đã hoàn toàn tiêu hao hết, lúc này nó đã trở thành một tấm vải vàng bình thường, không còn điểm lạ kỳ nào!

"Phương tiểu ca, ngươi tu luyện xong rồi à?"

Quan Ngạo có chút quan tâm bước lại gần, khuôn mặt to ngây ngốc nhìn về phía Phương Nguyên.

Phương Nguyên gật đầu: "Cuối cùng mọi thứ đều diễn ra như mong muốn!"

Quan Ngạo ngây ngốc nhìn bãi nước đá ở phía xa, hắn ta nghĩ mà sợ nói: "Tại sao ta có cảm giác ngươi hiện giờ còn lợi hại cả đám chấp sự của Thanh Dương tông?"

Phương Nguyên gật đầu, nói: "Bởi vì ta bây giờ đúng là lợi hại hơn bọn họ!"

Trong lúc nhất thời, Quan Ngạo không biết nên trả lời như thế nào.

"Ô ô ô..."

Đột nhiên cách đó không xa truyền tới một tiếng kêu quái dị, chỉ thấy tiểu hoàng tử bị Phương Nguyên khống chế đang cực kỳ hưng phấn, duỗi cổ kêu lên, tiếc là y lại không nói được, chỉ có thể liên tục phát ra mấy âm thanh quái dị, ánh mắt vô cùng chờ mong nhìn về phía Phương Nguyên.

Phương Nguyên thở dài, giơ tay lên, giải pháp lực đang áp chế y.

Tiểu hoàng tử kia lập tức hưng phấn, y nhanh như chớp chạy tới trước mặt Phương Nguyên, vui vẻ nói: "Trời ạ, ngươi thế nhưng là Thiên Đạo Trúc Cơ? Ngươi tu luyện Lôi pháp hả? Nhìn ngươi trung thực hiền lành thế kia, sao thực lực lại mạnh quá vậy? Trời ạ, ta nhặt được bảo vật rồi, mỗi ngày mẫu hậu đều cầu nguyện ở bên trong hậu cung, quả nhiên là hữu dụng. Không cần nói thêm gì nữa, đi theo ta, giúp ta làm một việc đi..."

Phương Nguyên cau mày nói: "Làm gì?"

Tiểu hoàng tử kia hưng phấn nói: "Giúp ta phá trận!"

Phương Nguyên thản nhiên nhìn y, nói: "Ngươi đã quên vì sao ta lại bắt ngươi tới đây rồi à?"

Trong lúc nhất thời, tiểu hoàng tử không biết phải nói gì.

Lúc đó y chọc giận Phương Nguyên, còn không phải là bởi vì muốn ép buộc hắn đi làm chuyện kia sao?

Chẳng qua trong lòng cũng có chút bất đắc dĩ, y nhìn Phương Nguyên với vẻ u oán: "Tại sao ngươi lại không chịu giúp ta vậy?"

Phương Nguyên nói: "Thứ nhất, ta không tin ngươi. Thứ hai, ta không có hứng thú!"

Tiểu hoàng tử khụt khịt mũi: "Vì sao lại không tin ta?"

Phương Nguyên lạnh nhạt nhìn về phía y, nói: "Người nhìn thuộc hạ của mình chết mà không hề quan tâm, tốt nhất là không nên lại gần!"

Tiểu hoàng tử thật sự không nghĩ tới hắn sẽ nói ra mấy lời này, sau khi sững sờ một lúc, trên mặt y liền lộ vẻ khinh thường, nói: "Ngươi đang nói Dạ hộ pháp ấy hả? Ha ha, ngươi cho rằng hắn thật sự là người của ta sao? Từ lâu ta đã biết hắn làm việc cho Yêu phi, tới đây để giám sát ta. Nếu không phải do ta không có bản lĩnh, cũng không dám trở mặt với Yêu phi thì ta giết hắn từ lâu rồi, còn có thể chờ đến lúc này sao?"

"Yêu phi?"

Phương Nguyên nhíu mày.

Lúc tiểu hoàng tử nhắc tới chuyện này, trong mắt y xuất hiện sự căm hận, nhỏ giọng nói: "Là một ả tiện nhân có lòng dạ độc ác. Hai năm trước bà ta bị thương nặng, được phụ hoàng của ta cứu, đưa vào trong cung. Vết thương còn chưa khỏi mà đã quyến rũ phụ hoàng của ta, ức hiếp mẫu hậu của ta, âm thầm thu mua mấy vị quan tướng, gây hỗn loạn triều cương. Lần này ta xuất cung chính là để tìm một thanh thần khí chém chết bà ta!"

Nhìn thấy dáng vẻ kích động của tiểu hoàng tử, Phương Nguyên không hề bị lay động mà chỉ tỏ vẻ hờ hững.

Phương Nguyên có thể thấy sự thù hận trong lòng tiểu hoàng tử không phải là giả, nhưng hắn cũng không phát biểu ý kiến gì.

Càng tới gần hoàng quyền, lòng người lại càng trở nên thối nát, hắn đã đọc được đạo lý này ở trong sách.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)