Đại Kiếp Chủ

Chương 410: Tâm tư của trận sư thật không lường được (1)

Chương Trước Chương Tiếp

“Ngự Thần Long, ngươi thật to gan, dám cường công Hỏa Vân Lĩnh ta, ngươi không sợ làm hỏng quy củ ư?

Trên Hỏa Vân Lĩnh, đệ tử Cự Giao Môn đã bắt đầu tranh nhau đánh lên chém giết, có thể thấy rõ, đệ tử Hỏa Vân Lĩnh không chống đỡ được, đã nhanh chóng bị bọn họ chiếm cứ một góc trận then chốt. Đang muốn dồn sức đánh một trận lớn, tiến công chiếm toàn bộ Hỏa Vân Lĩnh này, chợt đệ tử Cự Giao Môn thấy bên sườn núi có một bóng người vọt ra, hai tay vung lên, hất bay một đám đệ tử Cự Giao Môn ra ngoài, sau đó thẳng người đứng trong một cung các, ngoảnh về phía dưới chân núi, hét lớn một tiếng.

Các đệ tử Hỏa Vân Lĩnh nhìn lên, lòng lập tức an tâm trở lại, người vừa xuất hiện chính là đại trưởng lão Lý Long Ngư.

“Vèo!

Vị môn chủ Cự Giao Môn là Ngự Thần Long kia, chân đạp cự mãng một sừng, chui từ dưới đất lên, vọt thẳng về phía trước, miệng cười nhạt nói: “Lý Long Ngư, ngươi vốn là một gia nô ba họ, vốn trước đây đã chủ động đầu phục bên ta, muốn mượn lực của Cự Giao Môn ta để mưu đồ chiếm lấy cơ nghiệp Hỏa Vân Lĩnh, thậm chí ngay cả mấy tay gián điệp trong Hỏa Vân Lĩnh đều do ngươi giúp ta âm thầm thu mua, nhưng ai mà ngờ được, ngay khi sắp ra tay rồi, ngươi lại tự sợ hãi quay đầu, cam nguyện làm gia nô cho người khác, lại còn không biết xấu hổ mà lừa gạt ta.

“May mà ta vẫn chưa hoàn toàn tin ngươi, thu mua người của Hỏa Vân Lĩnh làm gián điệp không chỉ có chừng ấy đứa.

Ngự Thần Long nhìn Lý trưởng lão của Hỏa Vân Lĩnh thoáng thay đổi sắc mặt thì nụ cười càng thêm đắc ý: “Ngươi âm thầm bắt giết những kẻ đã đầu phục ta, việc này đã khiến cho những người khác cảnh giác, bọn họ đã âm thầm truyền lại tất cả những tin tức này về cho ta rồi, vốn ta còn định chờ đại trận hộ sơn của các ngươi bố trí xong thì mới đánh tới, coi như ngồi không cũng gặt hái được một đại trận kiên cố, nhưng nay tình thế quá khẩn cấp, đành phải tặng cho các ngươi niềm vui bất ngờ này vậy.

Từ sau khi kí kết huyết khế, tính tình đại trưởng lão Hỏa Vân Lĩnh Lý Long Ngư đã thay đổi rất nhiều, thể diện mặt mũi gì đó đều không mấy để ý nữa, ngay cả lúc này bị Ngự Thần Long châm chọc như vậy mà mặt lão vẫn bình thản như không, chỉ cười lạnh một tiếng: “Trong giới tu hành này, tấn công sơn môn nhà người là điều tối kị, Ngự Thần Long, ngươi thật đúng là cuồng vọng đến liều mạng rồi nhỉ, ngươi thực sự tự tin vào thực lực của mình, cho rằng sau khi lão môn chủ Hỏa Vân Lĩnh chúng ta tọa hóa rồi thì không còn ai có thể trị được ngươi nữa ư?

Nói đến đây, lão bèn kích động pháp lực, ba đạo khí cơ phía sau xông thẳng lên trời, chiếu rọi một mảnh hư không.

Tu vi tam mạch Trúc Cơ đã hiển lộ rõ ràng.

Cùng lúc đó, Hứa Thanh Doanh - thiếu môn chủ đương nhiệm của Hỏa Vân Lĩnh cũng đi tới, trên người đã có hai đạo pháp lực kim mộc hiển lộ ra, mặc dù là thiếu môn chủ Hỏa Vân Lĩnh nhưng nàng không mượn địa mạch của Hỏa Vân Lĩnh để Trúc Cơ mà được phụ thân nàng hao tổn một cái giá cực lớn để giúp nàng lấy được một cơ duyên thực hiện nhị mạch Trúc Cơ ở địa phương khác, thực lực không thể khinh thường.

Sau lưng bọn họ là mấy vị trưởng lão khác của Hỏa Vân Lĩnh, đều là nhất mạch hỏa hành Trúc Cơ hoặc đan dược Trúc Cơ, đang trầm mặc không nói.

Thiếu môn chủ cùng bốn vị trưởng lão đều ở đây, sức mạnh của Hỏa Vân Lĩnh lúc này tất nhiên không thể coi khinh.

Nhưng môn chủ Cự Giao Môn Ngự Thần Long hiển nhiên đã sớm vạch ra đối sách, thấy thế chỉ cười nhạt, nói: “Nếu Ngự mỗ đã dám đến thì cũng không sợ phải liều mạng với các ngươi, chẳng qua chỉ là mấy tay phế vật nhất mạch Trúc Cơ cùng với một thiếu môn chủ Trúc Cơ tầng thứ hai mà thôi, có đáng là gì chứ?

Khi hắn lên tiếng, trong bóng tối bên cạnh hắn đã có mấy bóng người bước ra.

Trong đó, ngoại trừ ba vị trưởng lão cảnh giới Trúc Cơ có thực lực uy chấn tứ phương của Cự Giao Môn thì còn có thêm hai người khoác áo choàng màu đen.

“Lão tiên sinh, vậy chúng ta...

Ngự Thần Long nhìn về phía một người khoác áo choàng đen, hạ giọng khẽ hỏi.

“Đừng mất công lảm nhảm nhiều như vậy làm gì, tiểu chủ tử chờ lâu đã sắp mất kiên nhẫn rồi đó...

Người khoác áo choàng màu đen kia lạnh lẽo trả lời.

Ngự Thần Long vội vàng gật đầu một cái, nói: “Vâng, vậy thì lúc này thu Hỏa Vân Lĩnh thôi.

Nói đoạn, hắn hét lớn một tiếng, cùng ba vị trưởng lão Trúc Cơ cảnh hung hăng xông về phía trước, tế ra từng đạo pháp khí bay vào không trung.

Bọn họ vừa động, đám đệ tử tinh anh của Cự Giao Môn sau lưng bọn họ cũng vọt lên phía trước.

Trong một khoảng thời gian ngắn, một trận ác chiến đã ầm ầm triển khai ngay trước Hỏa Vân Lĩnh này.

Nhưng chỉ vừa mới giao thủ được chốc lát, tất cả các trưởng lão Hỏa Vân Lĩnh đều cảm nhận được áp lực đang tăng lên gấp bội.

Trừ đại trưởng lão Lý Long Ngư cùng thiếu môn chủ Hứa Thanh Doanh còn có thực lực đánh một trận, những vị trưởng lão nhất mạch Trúc Cơ khác vốn đều không thiện chiến, nhiệm vụ chính chỉ là xử lí các sự vụ trong tông môn, hôm nay, đối mặt với trận ác chiến này, bọn họ đã nhanh chóng bị mấy trưởng lão của Cự Giao Môn áp chế rồi. Chỉ có đại trưởng lão Lý Long Ngư trông cực kì liều mạng, hiển lộ linh quang thuật pháp ngập trời, đằng đằng khí thế xông về phía môn chủ Cự Giao Môn.

Nhưng, thực lực của môn chủ Cự Giao Môn cũng rất mạnh mẽ, lại có linh thú cự mãng một sừng hỗ trợ, chỉ trong vài chiêu đã có thể đẩy Lý Long Ngư vào thế hạ phong, lưng cũng bị cự mãng quật trúng một đuôi, rõ ràng không thể địch lại môn chủ Cự Giao Môn Ngự Thần Long được.

Hứa Thanh Doanh ở bên cạnh nhìn thấy, lòng lo lắng vô cùng, vội hét vang một tiếng, một thanh đằng từ dưới đất chui lên, bò về phía cự mãng.

“Hừ, chút thủ đoạn nhỏ nhoi này cũng dám lấy ra khoe khoang trước mắt ta ư.

Nhưng ngay lập tức, một trong hai lão giả khoác áo choàng đi cùng môn chủ Cự Giao Môn đã cười nhạt, sau đó bấm tay bắn ra, một đạo linh quang bay thẳng về phía thanh đằng kia.

Giây lát, thanh đằng liền bùng cháy trong ngọn lửa hừng hực, nhanh chóng hóa thành tro tàn.

Hứa Thanh Doanh kinh hãi: “Cự Giao Môn mời được đám cao thủ này từ đâu tới đây?

Thấy đấu cùng Cự Giao Môn quá cố sức, mà ở những hướng khác của Hỏa Vân Lĩnh, đệ tử Cự Giao Môn dưới sự tương trợ của dị thú cự mãng đã bắt đầu đánh lên núi, cả tòa Hỏa Vân Lĩnh thoạt nhìn đã mất đi đại thế, Hứa Thanh Doanh dường như đã tuyệt vọng, rốt cuộc hạ quyết định, lớn tiếng quát to: “Lý thúc, tạm thời rút đã, núi xanh còn đó không sợ không có củi đốt, chúng ta không cần liều mạng với bọn chúng, đi thôi...

Dứt lời, nàng là người đầu tiên phi thân về thẳng đỉnh núi Hỏa Vân Lĩnh.

Đại trưởng lão Lý Long Ngư cũng phụ họa một tiếng rồi cùng các vị trưởng lão khác vội vã rút về núi, coi như bỏ trận chạy lấy người.

“Ha ha, lão gia hỏa kia vừa chết, Hỏa Vân Lĩnh liền chẳng còn gì đáng ngại nữa...

Môn chủ Cự Giao Môn Ngự Thần Long cực kì vui mừng, ha hả cười to, thúc cự mãng một sừng vòng ra sau chặn đường.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)