Ùng ùng!
Sau một tiếng ra lệnh của môn chủ, con cự giao dưới chân hắn dẫn dầu trườn ra ngoài, nơi nó lướt qua, mặt đất bỗng nứt ra như băng vỡ, ít nhất cũng phải có chừng bảy, tám đại mãng hắc lân to lớn như thùng nước chui ra khỏi mặt đất, nhanh chóng bò về phía trước, sau thân cự mãng là vô số đệ tử Cự Giao Môn mặc hắc bào, tay cầm các loại pháp khí, đang vọt tới như sóng triều.
“Không xong rồi, có địch tấn công!
Trên Hỏa Vân Lĩnh, đám đệ tử Hỏa Vân Lĩnh đang bố trí đại trận chợt nhìn thấy hình ảnh này, lập tức giật mình kêu lớn.
...
...
“Thiết lân đại mãng?
Trên sườn núi, Lý trưởng lão đang tức giận bất bình, nghe được tin này cũng vô cùng kinh hãi, đưa mắt nhìn xuống dưới chân núi liền thấy được đàn cự mãng mang sát khí vô hạn đang cuồn cuộn trườn về phía này, lập tức đoán ra được: “Cự Giao Môn tấn công tới...
“Lại cứ nhằm đúng lúc này...
Hứa Thanh Doanh đứng bên cạnh giật mình kinh sợ, nói: “Lý thúc, chẳng phải ngươi đã nói mấy ngày nay sẽ ổn định hắn hay sao?
Lý trưởng lão quát khẽ: “Ta đã thử lá mặt lá trái cùng hắn chính là để đợi sau khi bố trí xong đại trận mới trở mặt với hắn mà.
“Có lẽ là trong môn ta còn chưa nhổ hết mấy cái đinh của bên đó, làm lộ tin tức trong môn...
Hứa Thanh Doanh thở dài một tiếng, quát một tiếng nghiêm nghị: “Không còn cách nào nữa, thì liều mạng với bọn chúng thôi!
“Đệ tử Hỏa Vân Lĩnh, giết không tha!
Lúc này, xung quanh Hỏa Vân Lĩnh, bốn phương tám hướng đều đã có cường địch kéo tới, trong màn đêm, bóng đen trùng trùng, hệt như quỷ mị. Điều càng kinh khủng hơn nữa là, lẫn trong đám đệ tử Cự Giao Môn rất đông đúc kia còn có cả bảy, tám con cự mãng đen, bọn chúng đều có sức lực khổng lồ, hung ác độc địa khó nói, vừa thấy đệ tử Hỏa Vân Lĩnh liền vèo vèo trườn lên tấn công, cắn nuốt người làm thức ăn.
Thực lực của đệ tử Hỏa Vân Lĩnh vốn không bằng Cự Giao Môn này, lại thêm bị tấn công trở tay không kịp, cứ thế dễ dàng bị đệ tử Cự Giao Môn xông lên núi. Nếu là trước đây, Hỏa Vân Lĩnh chí ít còn có đại trận hộ sơn giúp bảo vệ, nhưng hôm nay, để bày bố đại trận mới, trận pháp cũ đã bị dở bỏ rồi, mà đại trận mới vẫn chưa hoàn thành nên chưa thể vận chuyển, đây chính là thời điểm lực phòng ngự của Hỏa Vân Lĩnh yếu nhất!
Bởi vậy, đệ tử Hỏa Vân Lĩnh đều hoảng sợ, không dám lấy cứng đối cứng, đành vừa đánh vừa lui, rút dần lên trên núi.
Hứa Thanh Doanh cùng Lý trưởng lão thấy Cự Giao Môn ào ạt tiến tới như vậy, trong lòng vừa sợ vừa tức, muốn tìm cách bố trí nhân thủ chống cự, nhưng bốn phương tám hướng đều là địch nhân, không biết liệu có phải Cự Giao Môn đã dốc toàn bộ lực lượng xuất quân đánh lén lần này hay không, cho nên thật chẳng biết nên đối phó từ đâu. Đang lúc hoảng loạn, bỗng một đạo phù quang lóe sáng, lại có một đạo truyền âm phù từ đỉnh núi bay xuống, chỉ có hai chữ xuất hiện trước mặt bọn họ: Đến đây!
“Hắn lại muốn làm gì nữa?
Đang lúc luống cuống, Lý trưởng lão thấy hai chữ này, lập tức buột miệng gầm lên giận dữ.
“Qua đó hỏi thử xem.
Hứa Thanh Doanh cũng giật mình, nhưng lại nhanh chóng lướt lên, phóng về phía động phủ. Lý trưởng lão không còn cách nào khác, đành phải đi theo.
Mọi người trên dưới ở Hỏa Vân Lĩnh đều hết sức kính nể vị trận sư thần bí kia, từ sau khi động phủ xây xong, không nhận được lệnh triệu kiến của vị trận sư trẻ tuổi này, không ai dám tùy tiện tới gần, ngay cả Hứa Thanh Doanh cũng là lần đầu tiên đến động phủ này. Nàng bay vút ra sau núi, thấy ngay phía trước động phủ có một mảnh sương mỏng lượn lờ, nhìn cực kì thần dị, thoáng do dự một chốc, nàng đặt chân đứng trước màn sương nhạt kia.
“Người tới là ai?
Bên trong màn sương nhạt truyền ra thanh âm bình thản của vị trận sư.
“Tiền bối, là Cự Giao Môn, chẳng biết bọn họ làm sao lại phát điên, bỗng dưng phát động cường công Hỏa Vân Lĩnh...
Hứa Thanh Doanh vội vàng báo lại, ánh mắt nhìn chăm chăm về phía động phủ.
Trận sư trẻ tuổi trầm mặc một lát, nói: “Chỗ ta đang là thời điểm quyết định, đừng để bọn họ tới quấy rầy ta.
Hứa Thanh Doanh nghe hắn nói thế, lập tức thất vọng, nàng cắn môi, nói: “Ta sẽ cố hết sức.
Lý trưởng lão lại không được tốt tính như thế, cổng chính của Hỏa Vân Lĩnh cũng đã bị địch đánh vỡ rồi, ngươi còn muốn bắt bọn ta bảo vệ ngươi ư?
Tức giận phập phồng, lão đang muốn nói gì, thanh âm của vị trận sư kia lại vang lên lần nữa: “Lần này mượn dùng địa mạch của các ngươi để Trúc Cơ, hao tổn quá nhiều, linh mạch này e rằng phải ngủ say trăm năm mới có thể khôi phục được, việc đã đến nước này, ta cũng chỉ có thể dùng phương pháp khác bồi thường các ngươi mà thôi.
Lý trưởng lão tức giận nói: “Phải đợi tới khi nào?
“Hiện tại.
Bên trong màn sương nhạt bỗng có một trận kỳ bay ra, rơi vào tay Hứa Thanh Doanh.
Thanh âm của trận sư lại vang lên: “Trận kỳ này hẳn là có thể trợ giúp các ngươi giải tai ách này.
Lý trưởng lão ngẩn người, giờ đây bốn phương tám hướng quanh Hỏa Vân Lĩnh, thậm chí cả trên không trung đều đã có kẻ địch tấn công, khắp nơi đều là huyết quang, Cự Giao Môn đánh tới, uy thế cực hung, quả thực như sóng dữ, đệ tử Hỏa Vân Lĩnh cản bản không cách nào ngăn trở nữa rồi, loại tình thế hung hiểm như vậy, từ khi Hỏa Vân Lĩnh xây dựng căn cơ cắm rễ ở đây cho tới nay đều chưa từng trải qua, lão không khỏi lo lắng nói: “Tình thế nguy cấp, đại trận chưa thành, một đạo trận kỳ thì...
Bên trong màn sương, vị trận sư kia có vẻ mất kiên nhẫn: “Không thì tự ngươi đi giải quyết đi?
Lý trưởng lão lập tức đỏ bừng cả mặt, vô cùng hối hận khi mình lắm lời xen vào.