Đại Kiếp Chủ

Chương 401: Không cần gây chuyện (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Thiếu môn chủ Hứa Thanh Doanh kia giật mình, hiển nhiên là không rõ chuyện xa xưa như vậy, theo bản năng nhìn về phía Lý trưởng lão.

Lý trưởng lão vội nói: "Phương đạo hữu thật tinh mắt, đại trận hộ sơn của Hỏa Vân Lĩnh là do tằng tổ phụ của thiếu môn chủ mời một vị đại trận sư nổi danh bày ra vào ba trăm năm trước. Từ đó tới nay, mọi người vẫn dựa vào nó để chống đỡ kẻ thù bên ngoài, cứ mười năm thì lại mời trận sư tới tu sửa một lần, nhưng mà vẫn không thể mời nổi đại trận sư cao minh bày trận lại lần nữa, chỉ là miễn cưỡng chống đỡ mà thôi!"

"Dựa theo điển tịch ta biết thì đại trận hộ sơn của tiên môn chính là mạch máu của tiên môn, ít nhất là mười năm phải thay đổi bát phương trận vị một lần, trăm năm thì phải bày một đại trận mới. Các ngươi cứ dùng tạm bợ như vậy, không sợ bị địch nhân thăm dò ra phương vị trận pháp sao?"

Phương Nguyên khẽ nhíu mày hỏi.

Nhưng Lý trưởng lão nghe xong thì liếc nhìn Hứa Thanh Doanh một cái, trên mặt lộ vẻ khó xử: "Chỉ là đại... đại trận sư..."

Phương Nguyên gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, ý bảo ông ta không cần nói thêm nữa.

Mười năm một lần mời trận sư bình thường tới tu sửa đại trận thì Hỏa Vân Lĩnh còn có thể gánh vác chi phí. Nhưng nếu muốn mời đại trận sư tới bày ra một trận pháp mới... cái giá phải trả kia quá cao, đại trận sư cao minh đều ra giá rất lớn, không mất máu thì không thể mời được bọn họ!

Nhìn đại trận trên núi này, trong lòng Phương Nguyên lại hơi xúc động.

Trong hai năm này, trình độ trận thuật của hắn tăng lên không ít, đúng là lúc ngứa tay, cũng có ý muốn thử xem bản lĩnh bày trận của mình. Chuyện này đối với hắn mà nói là một lần luyện tập, bày càng nhiều đại trận, thì hiểu biết của hắn đối với trận pháp sẽ càng sâu.

Chỉ là dù hắn có lòng muốn dùng đại trận hộ sơn của Hỏa Vân Lĩnh luyện tay một chút, nhưng cũng biết nếu bản thân chủ động nói ra, sẽ làm hạ thấp giá trị bản thân, để không khiến người hoài nghi hắn chỉ nhẹ nhàng cười rồi nói: "Vậy lên thôi!"

Thiếu môn chủ Hỏa Vân Lĩnh và Lý trưởng lão thấy vậy, trong lòng đều khẽ động.

Hai người họ dẫn đường đi trước Phương Nguyên, âm thầm truyền thần thức, khẽ thương lượng chuyện gì đó.

Phương Nguyên đoán được mục đích của bọn họ, nhưng làm như không biết, mặc bọn họ dẫn đường lên núi, tới lúc vào trong điện ngồi uống trà.

Mãi tới khi uống xong chén trà nhỏ, mới thấy thiếu môn chủ Hỏa Vân Lĩnh kia lấy hết dũng khí, nhẹ nhàng thi lễ với Phương Nguyên, chần chừ nói: "Tiền bối, Thanh Doanh có một yêu cầu quá đáng, mong tiền bối đáp ứng. Hiện giờ Hỏa Vân Lĩnh ta bốn bề thọ địch, cường địch rình mò, đại trạn hộ sơn này đã tới lúc tu sửa, thậm chí là tới thời điểm bố trí lại. Chỉ là trận sư khó tìm, trận sư cao minh mà còn tin được lại càng khó tìm, bởi vậy vẫn trì hoãn tới giờ. Nay gặp được tiền bối, coi như Thanh Doanh may mắn, nhưng không biết tiền bối..."

Nghe xong lời của hắn, Phương Nguyên cười thầm trong lòng, biết mục đích của mình đã đạt được.

Hắn vốn muốn lấy đại trận hộ sơn của Hỏa Vân Lĩnh luyện tay một chút, nhưng nếu chủ động nói ra, lại làm cho hắn có vẻ có mục đích không trong sáng, có khi còn khiến Hỏa Vân Lĩnh nghi ngờ. Tuy thiếu môn chủ cũng đã bị hắn khống chế,

Hắn cũng tin chắc, thiếu môn chủ này và Lý trưởng lão kia đều không phải người ngu, sẽ nghĩ thông điểm này.

Nếu muốn tìm một người bố trí đại trận hộ sơn, thì phải tìm một đại trận sư cao minh, để tránh đại trận hộ sơn quá mức thô thiển, dễ bị người phá vỡ, hai là phải tìm được trận sư có thể tin, tránh gặp phải trận sư tâm thuật bất chính, lưu lại ám chiêu trong khi bày trận.

Mà hai điểm này, Phương Nguyên đều phù hợp.

Nếu bàn về trình độ trận thuật, Lý trưởng lão và thiếu môn chủ Hỏa Vân Lĩnh đều đã thấy được quá trình hắn phá giải tử trận mà Thái Hoa chân nhân lưu lại trên núi Ngọc La. Ngay cả tử trận kia cũng có thể phá giải, thì tạo nghệ trận thuật tuyệt đối cao siêu, tuy rằng nhìn Phương Nguyên trẻ tuội không giống bộ dạng đại trận sư, nhưng chưa biết chừng người ta chính là minh sư cao đồ, bày một đại trận hộ sơn đơn giản cho Hỏa Vân Lĩnh cũng không phải nói chơi.

Còn bàn về tin hay không tin...

Hỏa Vân Lĩnh đương nhiên tin Phương Nguyên rồi!

Kể cả không tin thì thế nào chứ, ngay cả thiếu môn chủ cũng bị người ta khống chế, người ta muốn cái gì thì trực tiếp đoạt là được rồi!

Cũng vì nghĩ thông suốt một điểm này, Lý trưởng lão mới bàn bạc với thiếu môn chủ, quyết định mời Phương Nguyên ra tay.

"Trận sư có quy củ của trận sư, sẽ không tùy tiện ra tay giúp người khác..."

Phương Nguyên không đồng ý ngay lập tức, mà trầm ngâm nói.

Lý trưởng lão và thiếu môn chủ Hứa Thanh Doanh nghe xong đều hơi ngẩn ngơ, trên mặt lộ vẻ khó xử.

Chuyện trận sư ra tay phải trả giá cao, thì người nào cũng biết.

Nhưng Hỏa Vân Lĩnh hiện giờ, ngoài một viên Thiên Ngoại Lôi Thạch đã hứa cho Phương Nguyên không còn tính là đồ của mình, thì còn đồng ý đưa cho Phương Nguyên một ngàn linh tinh, đó đã là cái giá lớn nhất mà Hỏa Vân Lĩnh có thể đưa ra rồi. Nếu lại phải đưa thêm thù lao để Phương Nguyên bố trí lại đại trận hộ sơn, thì Hỏa Vân Lĩnh nho nhỏ này e là vét sạch của cải cũng không đủ để đưa, chẳng lẽ phải giao địa mạch cho hắn.

"Nhưng mà cũng được rồi!"

Vào lúc này, Phương Nguyên lại khẽ lắc đầu, thản nhiên nói: "Tuy rằng lúc trước vì đổi lấy tính mạng trong tay ta, mà các ngươi đồng ý đưa viên Thiên Ngoại Lôi Thạch và ngàn lượng linh tinh cho ta. Nhưng ta cũng không phải là người nhận không đồ tốt của người khác, lúc này ta sẽ ra tay thay các ngươi bố trí đại trận hộ sơn, coi như dùng đại trận này trả cho Thiên Ngoại Lôi Thạch và linh tinh!"

Nói tới đây, hắn hơi dừng lại nhưng cuối cùng vẫn nói ra: "Ta sẽ còn lưu lại Hỏa Vân Lĩnh một thời gian, so với việc tính kế lẫn nhau phí sức phí công, phí thời gian, chẳng bằng nói rõ ràng trước. Ta không thích làm người chịu thiệt, nhưng cũng sẽ chiếm lợi ích hay đồ vật của các ngươi không công. Mà các ngươi, tốt nhất cũng không cần sinh sự gì..."

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)