Đại Kiếp Chủ

Chương 398: Thiên cương ngũ lôi dẫn (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Hai năm cuối cùng không bị uổng phí, Phương Nguyên vẫn thành công vào được động phủ này.

Trong động phủ quạnh quẽ hơn nhiều so với điều Phương Nguyên hình dung ra, nó chỉ tầm ba trượng vuông, trước mặt có một bàn đá, bên trái có một lò luyện đan cũ kĩ, bên phải là một giá gỗ kê sát tường, Phương Nguyên tỉ mỉ kiểm tra động phủ này, xác định bên trong tuyệt không có cấm chế gì khiến cho người ta khó lòng phòng bị, bấy giờ mới yên tâm, sau đó cẩn thận quan sát động phủ này.

Trên giá gỗ có một ít chai lọ, nhưng bên trong không phải linh đan bảo dược gì mà phần nhiều là những thứ thuốc chữa bệnh cho người phàm, trên bàn đá, vị tán tu kia ngồi xếp bằng, đã chết được một thời gian nhưng hẳn cũng chưa bao lâu, thân thể còn chưa hủ hóa, có thể nhìn ra tướng mạo ban đầu của ông ta, gương mặt vẫn còn trẻ trung nhưng tóc đã trắng xóa, cằm còn mọc lởm chởm chút râu xám trắng ngắn ngủi, mặc trên người một bộ áo lam trông khá bình thường.

Trước mặt di hài của ông có đặt một quyển trục, Phương Nguyên cầm lên, khi Hứa Thanh Doanh đi vào, hắn đang đọc quyển trục này. Cũng chính quyển trục này khiến Phương Nguyên hiểu được nguyên nhân Cửu Cô chỉ dẫn mình tìm đến quyển tâm pháp đó.

Quyển trục có tên là: Thiên Cương Ngũ Lôi dẫn!

Khi những tên ngốc kia cứ ở bên ngoài nội đấu, tranh luận không ngớt thì Phương Nguyên vẫn một mực ở trong động phủ này quan sát nội dung quyển Thiên Cương Ngũ Lôi dẫn kia, chỉ cần đưa mắt đọc vài lượt, hắn đã nắm vững phương pháp tu luyện Thiên Cương Ngũ Lôi dẫn.

Phương pháp này chính là thứ thuật pháp hiếm có nhất trong giới tu hành – Lôi pháp!

Thông qua phương pháp này, Phương Nguyên không chỉ có thể tăng cao tu vi, nắm giữ lực thần lôi mạnh mẽ nhất ngay khi còn ở cảnh giới Trúc Cơ mà thậm chí khi đi đến cuối đường của cảnh giới Trúc Cơ, hắn còn có thể luyện hóa đạo cơ, kết thành Tử Lôi Kim Đan hiếm thấy trên thế gian.

Cửu Cô nói không sai, đây đúng là một đạo truyền thừa cực kì cao minh!

Đương nhiên, phương pháp tu luyện cụ thể thì Phương Nguyên còn cần nghiên cứu thêm, song có một điều trọng yếu là, tu luyện Thiên Cương Ngũ Lôi dẫn này thì không thể chỉ dùng những tài nguyên phổ thông nhan nhản đầy đường ở thế gian này được, trừ khi là loại Thiên Lôi Bảo Thân hiếm thấy, nếu không thì nhất định phải dùng tài nguyên đặc thù dành riêng cho người tu hành Lôi hệ mới được, đây cũng chính là nguyên nhân Phương Nguyên không giết thiếu môn chủ Hỏa Vân Lĩnh.

Một chữ “Lôi trong viên thiên ngoại lôi thạch đã đủ khiến Phương Nguyên động tâm.

Dĩ nhiên, Phương Nguyên cũng sẽ không thực sự dễ dàng tin tưởng Thanh Doanh tiên tử, không hề có một chút phòng bị nào.

Vị Thiếu môn chủ Hỏa Vân Lĩnh Hứa Thanh Doanh kia, hiện giờ đang còn hơi có oán niệm trong lòng đó...

Nàng còn trẻ tuổi, có lá gan tiếp nhận cơ nghiệp cha mình truyền xuống, dĩ nhiên cũng có đôi chút bản lĩnh.

Đối với nàng mà nói, chỗ dựa lớn nhất chính là mị công nàng tu luyện từ nhỏ.

Đây cũng là một loại công phu tà môn, mặc dù là một loại huyền công mị hoặc người khác nhưng lại không thể thất thân, bằng không, lực mị hoặc sẽ giảm đi, tương tự như thế, nếu nàng bảo trì trạng thái thân thể thuần âm càng lâu thì lực mị hoặc sẽ càng mạnh...

Hứa Thanh Doanh vẫn giữ gìn điểm mấu chốt cuối cùng kia, chưa từng bị người khác chạm vào, bởi vậy, tu vi của nàng có thể không cao lắm, mới chỉ là Trúc Cơ tầng thứ hai nhưng mị công lại hết sức lợi hại, ngay cả những kẻ quái vật thành tinh cỡ như Lý trưởng lão thực ra cũng âm thầm bị nàng ảnh hưởng đến rất nhiều, sau khi cha nàng đi, vị Lý trưởng lão này cũng đã có rất nhiều cơ hội giết nàng, nhưng cứ luôn đến thời điểm quyết định thì lại thay đổi chủ ý.

Đối với Lý trưởng lão mà nói, lão luôn cho rằng thời cơ chưa tới, nhưng trên thực tế đều là do chịu ảnh hưởng âm thầm từ lực mị hoặc của nàng.

Hôm nay, Hứa Thanh Doanh đã định thi triển sơ qua với Phương Nguyên, nhưng thật không ngờ Phương Nguyên lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng.

Tâm tình của đối phương thậm chí còn chẳng hề có chút gợn sóng nào, khiến cho nàng ta cảm thấy thật sự thất bại...

“Vèo!

Ngay khi Hứa Thanh Doanh còn đang do dự có nên thi triển mị công một lần nữa thử xem hay không thì bỗng nhiên Phương Nguyên giơ tay lên, nhẹ nhàng vươn một ngón chạm nhẹ vào giữa hai hàng mày của nàng, một đạo pháp lực lóe lên từ đầu ngón tay rồi nhanh chóng biến mất, chìm vào điểm giữa hai hàng mày.

Khi đạo pháp lực kia vào cơ thể, Hứa Thanh Doanh chợt cảm thấy toàn thân âm sực, như thể được một dòng nước nóng chầm chậm chảy qua người.

Điều này khiến nàng cảm thấy hết sức thoải mái, cả người tê dại, thậm chí còn hơi thất thần, rên rỉ một tiếng theo bản năng.

Song rất nhanh sau đó, nàng lập tức tỉnh táo lại, ánh mắt thoáng chút hoảng sợ nhìn Phương Nguyên: “Tiền bối, ngươi vừa mới làm gì vậy?

“Để giữa chúng ta có thêm chút tín nhiệm cho nhau mà thôi.

Phương Nguyên thấp giọng khẽ nói: “Ta vừa đưa một đạo pháp lực vào thân thể ngươi, nếu ngày sau ngươi có tâm tư khác, nó có thể lập tức lấy mạng ngươi, ngoại trừ ta, không ai có thể thu hồi đạo pháp lực này, nhưng ngươi cũng không cần quá lo lắng, chỉ cần ngươi hoàn thành những chuyện mà chúng ta đã thống nhất trước đó thì đạo pháp lực này không những không hại ngươi mà còn giúp đề thăng tu vi của ngươi ở một mức độ nhất định.

Bấy giờ, trong mắt vị Thanh Doanh tiên tử này chợt lộ ra một loại tâm tình hết sức phức tạp.

Dĩ nhiên nàng cũng cảm nhận được, đạo pháp lực kia vô cùng quỉ dị, nó đường đường chính chính, hùng hồn tinh thuần, không phải tà pháp, ở lại trong cơ thể mình quả thực có thể giúp mình nắm giữ pháp lực tốt hơn, đề thăng tu vi, một khắc pháp lực nhập thân ấy, nàng thậm chí còn thoải mái đến nỗi buột miệng rên rỉ, vì nguyên nhân này mà chiếm được một luồng pháp lực như thế, quả thực còn thoải mái hơn cả được ăn một viên linh đan!

Ngay cả vết thương do Lý trưởng lão gây ra trước đó đều vô hình trung tốt lên nhanh chóng.

Nhưng luồng pháp lực này dù sao cũng thuộc về người khác, nó vượt xa trình độ mình có thể luyện hóa, lưu lại trong cơ thể mình thì cũng sẽ thành một loại kìm hãm, trừ khi mình thực sự chắc chắn có thể luyện hóa hoặc là bức đạo pháp lực này ra được, bằng không thì đúng là phải cẩn thận hành sự.

“Đi thôi, đi xử lí những chuyện trong môn của các ngươi cho tốt đi!

Phương Nguyên lại dặn dò một câu, bản thân vẫn ở lại, đọc kĩ quyển tâm pháp.

“Vâng.

Thanh Doanh tiên tử thở ra một hơi dài, từ từ đứng dậy hành lễ, sau đó lui ra khỏi động phủ này.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)