Phía sau mỗi người, ẩn trong đám mây đen kìn kịt, còn vô số khí cơ cực trầm trọng đang cuộn lên không ngừng, có thể thấy được, trong đó còn ẩn dấu không biết bao nhiêu đại nhân vật, họ đều có mặt ở đây, tuy vẫn chưa xuất hiện nhưng đã chuẩn bị đầy đủ để có thể lập tức ra tay, nghênh chiến hết thảy!
Tông chủ Thanh Dương Tông Trần Huyền Ngang thoáng ngẩn người, sắc mặt vẫn nhìn không ra buồn vui: “Các ngươi tới từ khi nào?
“Ha ha, Thiên đạo Trúc Cơ, sao có thể dấu được ai? Bọn ta đã tới từ sớm rồi.
Cốc chủ Bách Hoa Cốc Văn Hương chân nhân nhẹ giọng cười cười, đáp lại một cách thoải mái.
Cửu Đầu sư vương của Thú Linh Tông hầm hừ tức giận lườm tông chủ Thanh Dương Tông một cái, quát lạnh: “Các ngươi cho rằng đây là chuyện riêng của Thanh Dương Tông các ngươi chắc? Ha ha, Thiên đạo Trúc Cơ, ha ha ha ha, hoặc là nói ngũ hành Trúc Cơ cộng thêm Thiên đạo Trúc Cơ mới đúng, đây là loại người gì, Thanh Dương Tông các ngươi làm thế nào mà dạy ra được hả? Còn chẳng phải dính tới số mệnh của tứ đại tiên môn chúng ta mới sinh ra một quái thai như thế?
Thái Hợp chân nhân của Thượng Thanh Sơn nói: “Đừng quên vừa rồi là do trưởng lão Thượng Thanh Sơn chúng ta thả hắn bào núi Vân Phù đó.
Cửu Tiêu chân nhân của Huyền Kiếm Tông cũng nói: “Trảm yêu trừ ma vốn là trách nhiệm của đệ tử tiên môn chúng ta, dù yêu ma đó có xuất thân khác thường thì đã sao? Con trẻ dưới gối chúng ta chém chết con trẻ của bọn chúng, nếu bọn chúng không phục thì để đám già chúng ta chém nốt đám lão yêu đó đi. Ngũ đại tiên môn của Việt Quốc chúng ta đã ẩn nhẫn bao lâu nay, chẳng lẽ thật sự định để đám yêu ma hoành hành ngang ngược ở đây?
Các vị tông chủ của tứ đại tiên môn khác quay đầu nhìn ông ta, không biết nên nói gì, huênh hoang thế này có vẻ hơi quá!
Tông chủ Thanh Dương Tông Trần Huyền Ngang hạ giọng thở dài, nói: “Rốt cuộc các ngươi tới là định làm gì?
Cốc chủ Bách Hoa Cốc Văn Hương chân nhân đáp: “Người muốn che chở vị tiểu bối Thiên đạo Trúc Cơ này không chỉ có mình Thanh Dương Tông các ngươi mà thôi đâu, hơn nữa, đây cũng không phải là chuyện riêng của Thanh Dương Tông các ngươi, lúc này nó đã là chuyện chung của ngũ đại tiên môn Việt Quốc chúng ta rồi, hôm nay tam đại trưởng lão, ba mươi sáu vị chấp sự Trúc Cơ, cùng cao thủ khắp nơi của Bách Hoa Cốc ta đều đã nhận được tin tức, bất kể là Âm Sơn Tông hay thành Nam Hoang, đừng mơ tưởng có thể giương oai ở Việt Quốc ta.
Cửu Đầu sư vương của Thú Linh Tông cũng thong thả nói: “Tứ đại trưởng lão tông ta cùng ba nghìn chiến thú đều đang đợi sai bảo.
Tông chủ Huyền Kiếm Tông Cửu Tiêu chân nhân bình thản nói: “Ba nghìn huyền kiếm, chỉ uống ma huyết.
Tông chủ Thượng Thanh Sơn: “Vừa rồi đệ tử Thanh Dương Tông các ngươi là do trưởng lão Thượng Thanh Sơn bọn ta thả vào núi...
Trưởng lão Thanh Dương Tông: ...
Tông chủ Thanh Dương Tông Trần Huyền Ngang thở dài: “Các ngươi thật đúng là một đám cáo già.
Cốc chủ Bách Hoa Cốc Văn Hương chân nhân nhàn nhạt cười một tiếng, nói: “Vậy ngươi định một mình Thanh Dương Tông ôm việc này hay là để mọi người cùng nhau xử lí?
Tông chủ Thanh Dương Tông Trần Huyền Ngang thở ra một tiếng thật dài, trầm giọng nói: “Chư vị đồng đạo của Việt Quốc, yêu ma tàn sát bừa bãi khắp nơi, làm loạn nhân gian chúng ta, đệ tử Thanh Dương Tông ta trảm yêu trừ ma, lại gặp phải hạng người cậy thế ức hiếp, nay Thanh Dương Tông ta để hộ chính đạo, thề quyết chiến đấu tới cùng với yêu ma, mong chư vị đồng đạo tương trợ, để tránh yêu ma một tay che trời, để lưu lại chút đèn nhang truyền thừa cho chính đạo, đồng thời cũng là bảo hộ đệ tử Thanh Dương Tông ta đến cùng!
Các vị tông chủ khác đồng thanh: “Nên như vậy!
Tông chủ Thanh Dương Tông quát lớn: “Đạo hữu Bách Hoa Cốc, xin nhờ các ngươi canh giữ phía tây, nếu có yêu ma tới phạm, lập tức tiêu diệt không tha; đạo hữu Thú Linh Tông, xin nhờ các vị canh giữ phía đông, đề phòng có biến; đạo hữu Thượng Thanh Sơn, xin nhờ các vị canh giữ phía bắc; đạo hữu Huyền Kiếm Tông, xin nhờ các vị canh giữ phía nam, trên dưới Thanh Dương Tông ta sẽ canh giữ xung quanh đệ tử, không cho yêu nhân có nửa phần cơ hội lợi dụng!
Các vị tông chủ tiên môn khác nghe xong đều cùng hét lớn: “Nếu đã như thế, chúng ta cùng đi.
Dứt lời, trong hư không, mây đen lãng đãng, vô số khí cơ mạnh mẽ tán đi các hướng.
Lúc này, dưới mặt đất, quanh núi Vân Phù, các tu sĩ chỉ thấy trên bầu trời từng đám mây trôi đi, dù không biết bao nhiêu khí cơ mênh mông cuồn cuộn giấu ở trong đó, qua đông về tây, trong lòng cũng mơ hồ đoán được điều gì, cảm thấy áp lực đè nặng lên người nhưng nội tâm lại lặng lẽ trồi lên một cơn xúc động hưng phấn.
Phương Nguyên lúc này lại chẳng lo lắng mấy thứ đó, hoặc có thể nói, những chuyện này trước đó hắn đã nghĩ tới rồi.
Sau khi giết chân truyền Âm Sơn Tông, hắn thở ra một hơi dài, đưa mắt nhìn bốn phía liền thấy được cách đó không xa, gã tiểu nô tuấn tú mà Cam Long Kiếm mang tới đang núp sau một cây đại thụ, Phương Nguyên chưa từng gặp y nhưng thấy Tôn quản sự đang đứng cạnh y, cười hì hì hút tẩu thuốc, lại nhìn bào phục trên người y thì cũng đoán được phần nào, bèn xách kiếm bước về phía đó.
Tiểu nô thấy Phương Nguyên mang theo một thân sát khí đi tới, tức thì sắc mặt trắng bệch, run rẩy vô cùng.
Vừa rồi, y đã muốn chạy trốn, nhưng Tôn quản sự đã để mắt đến y.
Phương Nguyên chẳng muốn nhiều lời, chỉ tính đi đến vung kiếm chém chết tiểu nô này, chân truyền Âm Sơn Tông hắn cũng đã giết, tất nhiên những kẻ tùy tùng đều không thể bỏ qua. Nhưng ngay khi hắn nâng kiếm muốn chém xuống, bỗng có một bóng người xuất hiện trước mặt tiểu nô kia, đó là một tiểu cô nương mặc chiếc áo bông dày dặn, làn da trắng như tuyết, nàng ta lẳng lặng nhìn hắn.
“Là ngươi ư?
Phương Nguyên nhận ra đó là muội muội của Quan Ngạo.
Có điều, hắn hết sức nghi hoặc, đưa mắt nhìn bốn phía mà không thấy bóng dáng Quan Ngạo đâu.
“Ngươi đã giết vị chân truyền Âm Sơn Tông kia rồi thì cũng phải để lại một người mang ta đi Âm Sơn Tông chứ nhỉ!
Quan tiểu muội lên tiếng, giọng nói thánh thót êm tai, ánh mắt chăm chú nhìn thẳng Phương Nguyên.
“Ngươi muốn đi Âm Sơn Tông?
Phương Nguyên ngẩn ra, sau đó nhíu chặt mày.
“Âm Sơn Tông có một đạo truyền thừa thích hợp với ta, chẳng những có thể giúp ta sống sót mà còn có thể sống thật tốt!
Thanh âm của Quan tiểu muội rất êm tai, nhưng lời nàng ta thốt ra lại khiến trái tim Phương Nguyên chìm xuống, mơ hồ có một dự cảm không ổn.
Hắn bỗng khẽ quát lên: “Ca ca ngươi đang ở đâu?
“Hiện tại tình cảnh của ca ca ta không tốt lắm đâu, hắn đang chờ ngươi đến cứu đó...
Trên mặt Quan tiểu muội bỗng lướt qua một ý cười là lạ, nàng ta nói: “Cho nên, chỉ cần ngươi đồng ý điều kiện vừa rồi của ta, ta sẽ chỉ cho ngươi biết hắn đang ở đâu!