Đại Kiếp Chủ

Chương 374: Trận chiến thành danh (2)

Chương Trước Chương Tiếp

“Đó là... Lôi pháp?

“Tay đệ tử Thanh Dương Tông này học lôi pháp ở đâu vậy?

“Sao có thể như vậy được, vừa mới Trúc Cơ mà đã khống chế được lôi pháp ư?

“Lẽ nào, hắn là Thần Lôi Bảo Thân bẩm sinh?

Bên ngoài núi Vân Phù, chứng kiến hình ảnh này, đám người tu hành lập tức sôi trào.

Hình ảnh Phương Nguyên dùng một chưởng dẫn động thiên lôi kia đã khắc sâu vào đáy mắt bọn họ, mãi không biến mất!

Lôi pháp, là pháp môn cấm kị của giới tu hành!

Ngũ đại tiên môn của Việt Quốc đều có vô số thuật pháp cấp thấp, các đệ tử có thể thoải mái lực chọn tu tập, ma luyện pháp lực cho bản thân.

Nhưng ở đây, có hỏa pháp, phong pháp, mộc pháp, thủy pháp, lại tuyệt không có lôi pháp.

Bởi vì lôi pháp quá khó chưởng ngự, đó chính là lực lượng của bầu trời.

Chỉ có một vài đại tiên môn đứng đầu một châu hoặc là thế gia có truyền thừa vạn năm, thánh địa tu hành sở hữu Thiên chi đạo mới có thể tiếp xúc đến lôi pháp, hơn nữa, dù là tiên môn đứng đầu một châu thì cũng chỉ có tư cách tiếp xúc mà thôi, chứ không nhất định thực sự sở hữu, tựa như Âm Sơn Tông vậy, bọn họ mặc dù được xưng là Vân Châu đệ nhất đại tiên môn nhưng cũng không có truyền thừa lôi pháp, bởi căn cơ của bọn họ quá nông.

Cũng chính là vì thế, đám người tu hành ở đây thấy được Phương Nguyên thi triển lôi pháp mới kinh hãi đến vậy...

Nhưng thực ra, đối với Phương Nguyên, chuyện này đơn giản lắm.

Hắn có thể mượn nhờ đạo thiên lôi này, cũng bởi vì hắn là Thiên đạo Trúc Cơ.

Ngũ hành Trúc Cơ là đại biểu cho tiềm lực của người tu hành sau khi Trúc Cơ, bản thân mình là mạch lực nào thì tương lai tu hành theo công pháp thần thông của mạch đó sẽ thuận tiện hơn nhiều, mà Phương Nguyên, ngoại trừ ngũ hành Trúc Cơ còn chiếm được thiên lôi rèn thể, cũng bởi vậy, hắn đã sinh ra cảm giác rất thân thiết với lực thiên lôi, hắn có thể cảm thụ được lực thiên lôi cuộn trào mãnh liệt đến đáng sợ đang ẩn chứa giữa bầu trời này.

Vì vậy, hắn liền dẫn đạo thiên lôi này xuống, đánh về phía chân truyền Âm Sơn Tông.

Đây không phải là lôi pháp gì, bởi Phương Nguyên không dùng bất kì pháp môn nào, hắn chỉ hành động dựa vào bản năng mà thôi.

Về phần sau khi thiên lôi đánh xuống sẽ gặp phải hậu quả gì, Phương Nguyên chẳng thèm để ý, hắn chỉ cố gắng dựa vào lực khống chế của bản thân đi dẫn dắt từng chút từng chút, dù dẫn dắt không đúng đường thì cùng lắm cũng chỉ bị thiên lôi phản phệ vào thân mà thôi, hậu quả này hắn có thể chịu được.

Hắn muốn thành danh, thì cần phải dựa vào bản lĩnh của mình để đánh bại chân truyền Âm Sơn Tông, bởi vậy, dẫu có phải mạo hiểm một chút thì cũng đáng giá.

Bên kia, chân truyền Cam Long Kiếm của Âm Sơn Tông thì lại không được thoải mái như vậy.

Ầm!

Thiên lôi đánh xuống, theo dẫn dắt của Phương Nguyên, vừa vặn đánh trúng bạch cốt tiên, thế là một đạo bạch cốt tiên chẳng biết đã được rèn luyện từ bao nhiêu âm pháp yêu tà lập tức bị bổ thành tro bụi, những oan hồn theo bạch cốt tiên mà đến cũng gào thảm không ngớt dưới sự oanh kích của thiên lôi, oán khí trên người bị cưỡng chế hóa giải, sau đó lặng lẽ biến mất giữa không trung.

“Phụt...

Chân truyền Âm Sơn Tông hộc ra một búng máu tươi, hắn ta tự hủy Huyết Bảo để đổi lấy lực lượng cường đại hơn, lại chẳng may gặp trúng lực thiên lôi - thứ khắc chế lực lượng yêu tà cao nhất này, khiến cho hắn ta hứng chịu phản phệ cực lớn...

Loại lực phản phệ này, có thể nói còn nặng hơn cả bị thiên lôi bổ trúng, Cam Long Kiếm như một con diều đứt dây, lảo đảo ngã xuống...

Thịch!

Hắn ta rơi xuống đất, chẳng biết đã gãy bao nhiêu đoạn xương.

Ánh mắt mơ hồ, hắn ta thấy Phương Nguyên trong bộ thanh bào, một tay cầm kiếm, bước tới trước người mình.

“Phương Nguyên... ngươi dám giết ta?

Cam Long Kiếm cố gom chút khí lực sót lại, liều mạng kêu to.

“Ta là chân truyền của Âm Sơn Tông, nếu ngươi dám giết ta, sư môn nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi, nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi...

Cam Long Kiếm bi phẫn kêu gào, nhưng trong lời nói đã tràn đầy sự cầu khẩn.

“Phương Nguyên, cẩn thận đó...

Cách đó không xa, cũng có vô số người tu hành kêu lớn, trong đó thậm chí có cả các đệ tử Thanh Dương Tông.

Bọn họ vừa được chứng kiến một trận chiến khiến cho người ta hoa mắt chóng mặt, còn chưa kịp định thần lại liền đột nhiên nghĩ tới vấn đề này, gã Cam Long Kiếm kia, dù sao cũng có thân phận không tầm thường, nói gì thì nói, hắn ta cũng là chân truyền của Âm Sơn Tông, đi ra ngoài cũng coi là đại biểu cho Âm Sơn Tông...

Nếu Phương Nguyên giết hắn ta...

Thì cũng tức là đã công khai đối địch với Âm Sơn Tông?

“Con trai của Yêu Vương thành Nam Hoang ta còn dám giết, khi đó ta mới chỉ Luyện Khí tầng thứ tư!

Đối mặt với vấn đề này, câu trả lời của Phương Nguyên thực đơn giản: “Hôm nay ta đã là Thiên đạo Trúc Cơ, chẳng lẽ còn không dám giết một gã chân truyền Âm Sơn Tông?

Hắn vừa nói, vừa vung kiếm đâm thẳng vào tim chân truyền Cam Long Kiếm của Âm Sơn Tông!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)