Đại Kiếp Chủ

Chương 368: Vô khuyết kiếm ý (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Phương pháp Trúc Cơ do đạo nguyên chân giải của Phương Nguyên thôi diễn ra là một phương pháp Trúc Cơ vô cùng hung hiểm, hắn vốn không có ý định dùng như thế, nhưng trong tình thế này vẫn muốn liều một phen, khi hạ quyết tâm này, trong lòng hắn đã nổi lên ý liều chết...

Nếu Trúc Cơ không được, thì mình sẽ phải chết.

Nếu Trúc Cơ thành công, lại vẫn không đối phó được với Cam Long Kiếm, thì vẫn sẽ phải chết!

Trúc Cơ được hay không, Phương Nguyên chỉ có thể tận lực mà làm.

Nhưng có thể đối phó Cam Long Kiếm hay không, lại chính là sự tình mà Phương Nguyên vẫn một mực suy nghĩ trong suốt đường trở về.

Người khác còn tưởng Phương Nguyên thực hiện Thiên đạo Trúc Cơ xong, nhất thời kiêu ngạo, bỏ quên chênh lệch giữa thực lực Trúc Cơ ban đầu và Trúc Cơ tầng thứ sau, nhưng trên thực tế, từ trước tới giờ Phương Nguyên chưa từng xem nhẹ chênh lệch này, ngay từ ban đầu hắn đã nghĩ cách để bù đắp chênh lệch đó!

“Vô Khuyết Kiếm Kinh, quyển thứ hai...

Đón nhận thương thế cuồng bạo vô song của Cam Long Kiếm, Phương Nguyên như một con diều giấy, cố sức tránh né.

Nhưng đáy mắt hắn càng lúc càng lạnh lẽo thêm.

Giờ khắc này, trong đầu hắn lóe ra những hình ảnh từ khi mình trốn khỏi Thanh Dương Tông, dọc đường đi này, được vô số đệ tử Thanh Dương Tông hộ tống, liều mạng chạy ra khỏi Việt Quốc, mỗi một màn hiện lên, trái tim hắn lại nặng nề thêm một phần, yêu ấn trên thân kiếm lại sáng lên một phần...

Cuối cùng, quanh thân hắn đã tụ tập vô tận vô số sát khí.

Một thân pháp lực của hắn ầm ầm vận chuyển theo tâm ý, lại đang dần dần biến hóa ra dáng dấp của những người đã chết vì hắn suốt một đường vừa rồi!

Hình ảnh này, thật vô cùng quỷ dị, thoạt nhìn giống như hồn phách của những người đó đang trở về, vây quanh Phương Nguyên.

“Ngươi lại muốn giở trò quỷ gì?

Chân truyền Cam Long Kiếm của Âm Sơn Tông dĩ nhiên cũng có chú ý tới màn này, nhưng hắn ta chỉ hơi cả kinh trong giây lát rồi vung thương đánh tới, hung hăng đập rớt, đối với một kẻ Thiên đạo Trúc Cơ như Phương Nguyên, lòng hắn ta đúng là có chút kiêng kị, có điều, hôm nay hắn ta cũng đã nhìn ra, Phương Nguyên vừa Trúc Cơ xong, chỉ có hai yếu tố là pháp lực ngưng thật và thân thể cường hãn được tăng cao một khoảng lớn mà thôi, căn bản vẫn chưa lĩnh ngộ được sự huyền diệu của Trúc Cơ.

Cho nên hắn ta liền quyết định, không cần để ý đến bất cứ trò quỷ gì mà Phương Nguyên đã giở ra, cứ thẳng thừng dùng lực lượng mạnh mẽ trấn áp hắn là được!

Nhưng, điều chính hắn ta cũng không ngờ tới là, đối với một thương này, Phương Nguyên lại không hề né tránh.

Đột nhiên ngay lúc đó, hắn bỗng choàng mở mắt, sau đó, kiếm quang trong bàn tay bất chợt đâm thẳng về phía chính giữa trán Cam Long Kiếm.

Cùng lúc đó, vô số hồn phách bên cạnh hắn cũng chạy tứ tán theo kiếm thế triển khai, xung quanh đó chợt sinh ra một ý cảnh bi ai, mà loại ý cảnh này giống như một uông nước suối, khiến cho thương thế vô cùng mạnh mẽ của chân truyền Âm Sơn Tông công kích vào khu vực quanh thân Phương Nguyên mười trượng đột nhiên như thể khuấy vào trong nước, lực đạo vô biên trên thân thương đã bị chia nhỏ ra rồi hóa giải...

Điều này cũng làm cho nhát thương kia của Cam Long Kiếm càng ngày càng chậm.

Mà một kiếm của Phương Nguyên lại dữ dằn vô song, đâm thẳng tới chính giữa trán Cam Long Kiếm.

“Soạt!

Cam Long Kiếm kinh hãi, lòng đưa ra một quyết định như điện xẹt, bỏ thương mà đi.

Lui ra ngoài hơn mười trượng, thấy giữa hàng mày hơi lành lạnh, hắn ta vươn tay sờ, chợt nhận ra mặt đã đầy máu tươi.

Một kiếm kia của Phương Nguyên thình lình đâm giữa trán hắn ta, suýt thì xuyên não.

“Chuyện gì thế này?

Lúc này, bên ngoài núi Vân Phù, vô số người đã chứng kiến hình ảnh vừa rồi, ai nấy đều cảm thấy kinh khủng dị thường.

Vừa rồi, bọn họ còn thấy Cam Long Kiếm chiếm thế thượng phong, đánh cho Phương Nguyên trở tay không kịp, ngực đều cảm thấy nặng nề vô cùng, nhưng cũng hiểu được điều đó thật bình thường, vậy mà bỗng nhiên, Phương Nguyên lại thi triển một kiếm đạo kì dị, một kiếm khiến cho Cam Long Kiếm phải bỏ thương chạy trốn, tính mạng nguy cấp.

Điều này khiến bọn họ không sao hiểu được.

“Đó là kiếm ý ư?

Trong số những người quan chiến, chỉ có vị trưởng lão trẻ tuổi của Thượng Thanh Sơn, người thủ trận ở đây nhìn ra được, sắc mặt ông cũng như thể vừa gặp phải ma: “Đệ tử Thanh Dương Tông này, tuổi còn nhỏ mà đã lĩnh ngộ được huyền diệu của kiếm ý ư?

“Đây là thứ gì?

Cam Long Kiếm vừa thối lui, ngân thương đã buông lỏng khỏi tay, mặt đầy kinh sợ, hắn ta gần như không hề nghĩ ngợi, vội vàng nhấc tay bấm pháp ấn, phía trước người dâng lên biển lửa hừng hực vô tận, ngăn cách giữa hắn ta và Phương Nguyên, cùng lúc đó, hắn ta điên cuồng lui về phía sau!

“Lại nói, ta phải cảm tạ ngươi lần nữa rồi!

“Quyển thứ hai của Vô Khuyết Kiếm Kinh, lâu nay ta vẫn chưa nhập môn được...

“Mãi đến khi, nhờ ngươi ban tặng, ta một đường bị người đuổi giết, thấy được bao nhiêu người chết ở bên cạnh ta...

Phương Nguyên vung tay tùy tiện ném cây ngân thương của Cam Long Kiếm qua một bên, sau đó, thân hình đột nhiên mờ đi, xông thẳng về phía trước, tàn hồn bên người bay lượn, kiếm Ma Ấn trong tay hắn cũng phát sáng hơn, yêu ấn càng lúc càng rõ ràng: “Đến lúc đó, ta mới có chút xúc động, cuối cùng cũng biết cảnh giới phía trên kiếm thế là gì, chỉ khi tâm ý vô cùng tinh thuần, hóa nhập trong kiếm, mới có thể đột phá kiếm thế!

“Đột phá kiếm thế, đó chính là kiếm ý!

“Đạo kiếm ý do ngươi bức bách mới lĩnh ngộ được này, chính là phần đại lễ ta tặng cho ngươi đó!

Nói đến đây, Phương Nguyên đột nhiên phóng tới, kiếm quang cắt ngang chân trời, chém thẳng về phía Cam Long Kiếm.

“Nếu phải lấy cho nó một cái tên, thì ta muốn gọi nó là Vạn Lý Bi Ca!

“Soạt...

Một kiếm chém ra, cắt ngang mười mấy trượng, ngay cả biển lửa hừng hực của Cam Long Kiếm cũng bị một kiếm này chém tắt.

“Sửu nhi, mau tới...

Cam Long Kiếm nhìn một kiếm này, lòng đã khủng hoảng cực điểm, rốt cuộc nhịn không được nữa bèn rống lên.

Đến lúc này, hắn ta không còn bận tậm mặt mũi gì nữa, vội vàng triệu hoán nghê thú tới trợ trận, dù ngày sau có bị người ta cười nhạo, nói hắn ta đường đường một đệ tử chân truyền của Âm Sơn Tông, tu vi đã tới Trúc Cơ tầng thứ sáu, vậy mà cuối cùng vẫn phải mượn lực chiến sủng mới có thể thoát khỏi tay một đệ tử Thanh Dương Tông vừa mới Trúc Cơ thì cũng mặc kệ, dù sao, so với danh tiếng mặt mũi gì đó, sống sót mới là quan trọng hơn cả.

“...

Có điều, triệu hoán một lúc rồi, hắn ta lại vẫn không nhận được lời đáp lại, Cam Long Kiếm lập tức toát mồ hôi lạnh đầy đầu.

“Chiến sủng đâu?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)