“Lẽ nào, đây là chỗ kì diệu của Thiên đạo Trúc Cơ?
Phương Nguyên vừa bị thiên lôi bổ trúng chín lần liên tiếp, lúc này đã có thể thở ra một hơi dài.
Hồi lâu sau, hắn mới hoàn toàn tỉnh táo trở lại, khi vận chuyển thần thức kiểm tra bên trong thì phát hiện đạo cơ trong thân thể mình đã trong suốt sáng sủa, những vẩn đục trong lực ngũ hành đã bị thiên lôi đuổi ra ngoài, ngay cả chính hắn khi chạm nhẹ vào cũng có thể cảm nhận được bên trong đạo cơ này ẩn chứa một lực lượng dồi dào đến khủng khiếp, tựa như lực lượng của một ngọn núi lớn bị ép chặt xuống thành kích thước một nắm tay vậy.
Điểm then chốt hơn nữa là, đạo cơ của hắn đã trong veo sáng sủa cực kì, tinh thuần như sắc trời.
Trước đó, khi hắn kết thành ngũ hành Trúc Cơ, đạo cơ này còn chưa tinh khiết thông thấu như thế, tựa hồ vẫn còn chút vẩn đục, nhưng vào lúc này, trải qua một đợt trui rèn dưới thiên lôi, hắn đã triệt để tẩy rửa hết những vẩn đục trong đạo cơ, khiến nó gần sát với một đạo cơ không tì vết!
Toàn thân hắn hiện chỉ có một cảm giác, đó là sự sảng khoái thông thấu cực điểm.
Phảng phất như ba trăm triệu lỗ chân lông trên toàn thân đều đang nở ra, từng chút từng chút linh khí thông qua đó dũng mãnh lao vào trong thân thể...
Tất cả những linh khí này đều tiến vào trong đạo cơ, sau đó bị đạo cơ luyện hóa, rồi tiếp tục tiến vào khắp ngõ ngách cơ thể, thẩm thấu vào từng mạch máu, dưới tình huống như vậy, dòng máu của hắn quả thực đã trở nên như một thứ linh dịch, tẩy rửa khắp thân thể hắn, mỗi một lần tẩy rửa, thân thể hắn lại cứng cỏi mạnh mẽ thêm một lần, từ lâu đã vượt qua cực hạn, vươn tới một không gian càng cao xa hơn!
“Luyện huyết hóa cốt, trọng tố thân thể?
Phương Nguyên cảm thụ được loại biến hóa này, chậm rãi đứng lên.
“Hắn... Trúc Cơ thành công rồi?
Có người ngây ngốc kêu lên, nhìn về phía bóng người trên đỉnh núi, ánh mắt không thể tin nổi.
Phương Nguyên vào lúc này đã không có loại tinh khí bộc phát ra ngoài, xông thẳng trời xanh, pháp lực toàn thân đều đã thu về trong cơ thể.
Hoặc có thể nói là, vừa rồi đã bị thiên lôi bổ về cơ thể.
Pháp lực quay về, ngưng trong đạo cơ, như thể long hổ tương hỗ, ám hợp Huyền Hoàng, ánh sáng rọi khắp, khí ngưng đặc nùng.
Cả quá trình Trúc Cơ, hắn đều đã hoàn thành!
Chỉ có một điều vẫn còn khó hiểu, Phương Nguyên rốt cuộc được tính là loại Trúc Cơ nào?
Thiên đạo Trúc Cơ, đó là phương pháp Trúc Cơ trong truyền thuyết, e rằng tu sĩ Vân Châu chưa có mấy người từng gặp.
Hơn nữa, trong hình dung của bọn họ, Thiên đạo Trúc Cơ không phải đơn giản chỉ bị sét đánh vài cái là xong như vậy...
Nhưng bọn họ có thể chắc chắn, Trúc Cơ của Phương Nguyên tuyệt đối không phải đơn giản chỉ là ngũ hành Trúc Cơ!
Nếu hắn đã có thể dẫn động thiên lôi thì cũng tương đương với đã đặt chân bước vào phạm trù Thiên đạo Trúc Cơ rồi...
“Phương Nguyên...
Vào lúc này, chân truyền Âm Sơn Tông cũng đang ngây dại.
Hắn ta không thể tin nổi cảnh tượng mình vừa nhìn thấy kia, sao có thể như vậy chứ?
Mình chẳng qua chỉ xuống núi giúp sư tôn tìm kiếm một kiện pháp bảo mà thôi, chỉ có điều kiện pháp bảo này lại liên lụy đến một vị đệ tử Thanh Dương Tông, cho nên mình mới giở thủ đoạn cướp đoạt mọi thứ của hắn, hơn nữa còn chuẩn bị tự tay nghiền nát hắn lần thứ hai...
Tất cả mọi chuyện, vốn nên đơn giản như thế mới đúng chứ...
Nhưng sao có thể thế này? Gã đệ tử Thanh Dương Tông mà ban đầu hắn ta chẳng thèm để mắt tới, lại là một tu sĩ Thiên đạo Trúc Cơ?
Thiên đạo Trúc Cơ, sao có thể sinh ra ở một tiểu quốc xa xôi như Việt Quốc này?
Loại đả kích khó có thể hình dung này khiến trái tim hắn ta sinh ra một cảm giác cực kì hoang đường.
Sâu thẳm bên trong cảm giác hoang đường ấy, thậm chí còn có một nỗi sợ hãi khó lòng diễn tả...
Đây chính là Thiên đạo Trúc Cơ đó, người như vậy, ai biết tương lai sẽ cường đại đến cỡ nào?
Mà mình, thì đã đắc tội một người như thế?
Mình, thế mà đã kết tử thù với một người Thiên đạo Trúc Cơ?
Chuyện này là thế nào?
Nối ngay sau cơn khủng hoảng là sát ý tận trời.
Một sát ý nồng đậm cực điểm!
Hắn ta tuyệt đối không thể để gã đệ tử này trưởng thành, thậm chí không thể cho hắn bất kì cơ hội nào!
Bởi vì... loại người này, một khi đã trưởng thành thì chắc chắn tiền đồ vô lượng, tuyệt đối không phải là loại người mà mình có thể chống lại!
Ít nhất, giờ khắc này, sát ý của Cam Long Kiếm đối với Phương Nguyên đã vượt qua mơ ước dành cho pháp bảo...
“Ầm!
Hắn ta đột nhiên vung tay áo, vọt tới giữa không trung, sau đó vươn tay chộp một cái vào hư không, một thanh trường thương màu bạc xuất hiện trong tay hắn. Cam Long Kiếm nắm chặt trường thương, vung lên trong hư không một cái, một thân pháp lực Trúc Cơ tầng thứ sáu cuồn cuộn xông ra, ngay cả nghê thú bên cạnh hắn ta cũng đều cảm nhận được sát khí của hắn, nó bèn ngoảnh về hướng núi Vân Phù gào thét.