Đại Kiếp Chủ

Chương 360: Vẫn chưa kết thúc. (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Mạnh Hoàn Chân cùng với Vu Tình đều ngơ ngẩn, trơ mắt nhìn Phương Nguyên đi về phía nơi mộc hành chi khí mạnh nhất.

Ngay bên trong núi Vân Phù đại tiên môn chuẩn bị Trúc Cơ cũng ngẩn cả người.

Bấy giờ bọn họ cũng đã nhìn ra Phương Nguyên không phải đi ra từ Vân Phù Cung, dường như phương pháp Trúc Cơ của hắn có vẻ trực tiếp hơn!

"Hỏa sinh thổ, thổ sinh kim, kim sinh thủy, thủy sinh mộc, mộc thì lại sinh hỏa!"

"Ngũ hành chi lực tương sinh tương khắc, không ngừng sinh sôi!"

Trong miệng Phương Nguyên chậm rãi niệm, sau đó thong dong đi đến phía trên mộc hành địa mạch, nghỉ chân.

Tiếp đó hắn thở dài một hơi, trong phút chốc hai tay giơ cao lên rồi mạnh mẽ vỗ lên mặt đất.

Rầm!

Trong một thoáng hầu như chẳng cần Phương Nguyên làm gì bên trong địa mạch, mộc hành chi lực đã rit gào xuất ra.

Lúc này trên người Phương Nguyên vốn chính là tứ hành hội tụ chỉ thiếu mỗi mộc hành chi lực, lại tựa như có một lực dẫn dắt mạnh mẽ vô cùng trực tiếp tách mộc hành địa mạch chi lực từ từ rót vào trong cơ thể Phương Nguyên, luyện hóa pháp lực vô biên!

Cùng lúc đó trong cơ thể hắn lại hội tụ đạo cơ với bốn loại màu sắc hồng vàng trắng đen.

Xong trong một chốc chợt gia nhập thêm một màu xanh, năm loại màu sắc lưu chuyển không ngừng nghỉ, cuối cùng hòa trộn về một nơi, hoàn mỹ vô cùng, tầng lớp tẩy rửa đạo cơ của Phương Nguyên khiến cho trong thoáng chốc đạo cơ của hắn trở nên chân thật, hoàn mỹ hơn, có một loại ý cảnh mênh mông hơn!

Mà nay giữa không trung khí cơ một mình Phương Nguyên lại chợt gào thét hóa thành một luồng huyền quang!

Với mắt thường có thể thấy được, ngũ hành chi lực vòng quanh ánh sáng thần hồn của Phương Nguyên, khiến cho thần hồn của hắn trở nên vô cùng chắc chắn!

Cảnh tượng nay xuất hiện lại khiến cho giữa trời đất xuất hiện loại cảm giác áp lực.

"Trời ạ! Ngũ hành Trúc Cơ!"

Không biết qua bao lâu rốt cuộc mới có một người gào to lên.

Tiếng hô của hắn ta đã dùng hết cả sức lực, dường như muốn gào lên tất cả sự xúc động trong cơ thể hắn ta ra vậy!

"Ngũ hành Trúc Cơ, Việt quốc cũng có ngũ hành Trúc Cơ!"

"Ngũ hành Trúc Cơ, đạo tử thiên kiêu, Vân Châu to lớn có mấy người có năng lực này chứ?"

"..."

"..."

Theo tiếng gào hét của những người xung quanh, vẻ mặt chân truyền Âm Sơn Tông lại trở nên khó coi vô cùng, sa sầm như muốn nhỏ nước.

Thậm chí trong lòng Cam Long Kiếm còn sinh ra sự phẫn nộ khôn cùng, từ nhất mạch Trúc Cơ không đáng nhắc tới, rồi đến ngũ hành Trúc Cơ cực kỳ hiếm thấy trong giới tu hành, loại cảm giác này giống như nhìn một con kiến lớn lên thành con voi to!

Ngay cả hắn ta canh giữ bên ngoài núi Vân Phù chỉ còn chờ Phương Nguyên ra để giữ lại rồi mang đi, cũng có phần hoảng sợ.

Mà sự hoảng sợ này lại càng khiến cho hắn ta không chịu đựng nổi, bởi vậy đột nhiên Cam Long Kiếm thét to một tiếng, đứng lên gằn giọng nói: "Phương Nguyên thứ bỏ đi của Thanh Dương Tông, lại có thể nào là ngũ hành Trúc Cơ, nay ngươi cũng chỉ là một con kiến mới bước chân vào tu vi Trúc Cơ, Cam mỗ chờ ngươi ở đây đã lâu, nay Trúc Cơ thành công sao không mau ra đây chết trong tay ta?"

Lúc này hắn ta vẫn có lòng tin!

Phương Nguyên cũng chỉ mới vừa Trúc Cơ thân thể hoàn toàn không có thời gian thích ứng sau khi Trúc Cơ, pháp lực cảnh giới Trúc Cơ tích lũy không thể so với tu vi tầng sáu Trúc Cơ như Cam Long Kiếm được, hắn ta tuyệt đối có lòng tin một kiếm chém chết Phương Nguyên, rút thần hồn của hắn ra!

Ngũ hành Trúc Cơ không có thời gian lớn lên thì cũng chỉ là con kiến hôi!

"Nhau nào nhanh nào, bẩm báo tiên môn, liều chết cũng phải bảo vệ Phương Nguyên!"

Nhưng ngay lúc này đệ tử Thanh Dương Tông xung quanh lại không kiềm nén được nữa rồi, không biết bao nhiêu người ngay lập tức truyền tin.

Bất kể thái độ của Thanh Dương Tông đối với Phương Nguyên như thế nào thì nay đều phải thay đổi.

Trước khi Phương Nguyên Trúc Cơ, có lẽ tiên môn vì đại cục còn có thể tỏ ra yếu kém trước Âm Sơn Tông cùng với thành Nam Hoang. Nhưng nay Phương Nguyên đã Trúc Cơ thành công, hơn nữa không phải tứ mạch Trúc Cơ, mà là ngũ hành Trúc Cơ.

Dây có thể nói là tiềm năng vô hạn mà, tiên môn chẳng sợ phải trả giá lớn ra sao cũng phải bảo vệ Phương Nguyên không xảy ra bất cứ chuyện gì!

Vì thế đối mặt với Âm Sơn Tông hay thành Nam Hoang cũng đáng!

Trong thoáng chốc mức độ hỗn loạn từ trong ra ngoài của núi Vân Phù không cách nào hình dung được, nhưng Phương Nguyên lại hết sức bình tĩnh.

Sau khi hắn kết thành ngũ hành Trúc Cơ đã quay trở ra, nhìn về phía Vu Tình cùng với Mạnh Hoàn Chân mà ngẩn người.

Lúc này hai người Vu Tình và Mạnh Hoàn Chân ngay cả nói chuyện cũng chẳng dám.

Bọn họ vốn lớn tuổi hơn Phương Nguyên, cho dù Phương Nguyên là đại đệ tử chân truyền, thân phận vẫn cao hơn bọn hắn một bậc, nhưng cho tới bây giờ hai người cũng sẽ không gọi hắn một tiếng Phương Nguyên sư huynh, bởi vì trong lòng bọn họ Phương Nguyên chính là một tiểu bối, là sư đệ của bọn họ!

Nhưng ngay lúc này cả hai lại cảm giác Phương Nguyên đã lớn lên thành một con quái vật to lớn, đủ để sánh vai trưởng lão!

Mà Phương Nguyên cũng chỉ nhìn hai người bọn họ, tựa như khẽ giật mình mới kịp phản ứng lại.

Tiếp đó hắn lấy ra hai cái ngọc giản, hai luồng thần niệm lần lượt bay ra, phong ấn giữa ngọc giản, sau đó Phương Nguyên buông hai cái ngọc giản ra, bay đến trước mặt Vu Tình và Mạnh Hoàn Chân.

Hắn thấp giọng nói: "Bên trong theo thứ tự là tâm pháp tu luyện Huyền hoàng nhất khí quyết giai đoạn hai, cùng với một vài sự hiểu biết mà ta đạt được khi vừa mới Trúc Cơ ban nãy, làm phiền hai vị sư huynh sư tỷ giúp ta đem về tiên môn nhé!"

Mạnh Hoàn Chân và Vu Tình ngẩn người một chốc, mới chợt phản ứng lại: "Ngươi muốn làm gì?"

Phương Nguyên mê man ngơ ngác, ngẩng đầu nhìn về phía ngọn núi cao nhất núi Vân Phù, như gió như kiếm gần sát bầu trời.

Qua một lúc lâu hắn mới thều thào nói: "Ta vẫn chưa kết thúc!"

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)