"Chuyện gì thế này?"
"Sao lại có người không ngừng Trúc Cơ thế này?"
Bấy giờ không chỉ ở phía ngoài núi Vân Phù, bên trong ngọn núi cũng đã trở nên hỗn loạn.
Không biết bao nhiêu đệ tử tiên môn tiến vào núi Vân Phù đang chuẩn bị Trúc Cơ đều chạy ra ngoài.
Nếu trên núi Vân Phù có người Trúc Cơ đương nhiên bọn họ cũng có thể cảm nhận được, ban nãy một hai lần thì cả đám cũng không để ý đến, chỉ cho là có người đã chuẩn bị xong nên tiến hành Trúc Cơ thôi, nhưng tình huống thế này lại liên tục xuất hiện bốn lần nên cả bọn cũng chẳng thể ngồi yên.
Coi như là có người bắt đầu Trúc Cơ, làm sao có thể ngay lập tức lòi ra bốn người được, cũng thật q uá khéo mà.
Sau đó bọn họ vừa bước ra thấy được người Trúc Cơ ở phía sau lại bỗng chốc giật nảy mình.
"Phương Nguyên sư đệ, sao ngươi cũng qua đây vậy?"
"Vừa rồi... Là ngươi Trúc Cơ sao?"
Trong những người này còn có hai bóng dáng mà Phương Nguyên quen thuộc, cũng là Mạnh Hoàn Chân và Vu Tình. Vốn dĩ lúc này đây bọn họ chính là hai vị đệ tử mà Thanh Dương Tông đưa đến đây Trúc Cơ sớm nhất, nay cũng không biết chuyện xảy ra trên người Phương Nguyên, chỉ là có phần hết hồn!
"Đúng vậy, chính là ta!"
Phương Nguyên khẽ gật đầu với bọn họ, lại không có thời gian tán chuyện liền đi về phía khác.
Nay hắn đã hoàn thành tứ mạch Trúc Cơ hỏa hành, thổ hành, mộc hành, thủy hành, khí tức trên người vẫn chưa thu lại, chỉ khiến toàn thân cảm giác cuồn cuồn không dứt, khí tức quả thực đúng là khủng bố, lại khiến cho hai người Mạnh Hoàn Chân và Vu Tình nhìn đến choáng váng.
Bọn họ thầm liếc nhau, trong lòng đều nảy ra một nghi vấn: "Đó là... Tứ mạch Trúc Cơ chăng?"
"Phương Nguyên sư đệ là mới đi từ Vân Phù Cung ra phải không?"
Mà lúc này bên ngoài núi Vân Phù tất cả mọi người đã ngậm miệng lại cả, bọn họ không dám tin vào mắt mình.
Tứ mạch Trúc Cơ, đây chính là việc chỉ có đi vào Vân Phù Cung mới có thể đạt được tạo hóa lớn như này thôi!
Chỉ dựa vào tài nguyên từ khắp nơi trên Việt quốc, mấy trăm năm mới xuất hiện một tiểu bối con trời tứ mạch Trúc Cơ, mà nay vị đệ tử Thanh Dương Tông nay lại dựa vào từng cái đạo mạch, lần lượt luyện hóa đạo cơ, mạnh mẽ tích tụ bản thân đến trình độ cao nhất?
Sao có thể làm được như vậy chứ?
Cơ thể tưởng tượng được nếu là bình thường thì Phương Nguyên đã trở thành một truyền kỳ trong phạm vi ngũ đại tiên môn rồi!
Diều quan trọng hơn chính là Phương Nguyên lại sử dụng phương thức khó khăn như thế, tách biệt từng cái địa mạch để Trúc Cơ.
Cái này còn ác hơn.
Nếu nói lần đầu Trúc Cơ vẫn coi như nắm chắc thì trên cơ sở lần đầu tiên Trúc Cơ lại tiến hành thêm lần thứ hai Trúc Cơ đây chính là đánh cuộc, thuộc về một ván bài lật lớn nhỏ hoặc sống hoặc chết, mà cách đánh cuộc này Phương Nguyên làm tới tận ba lần!
Ba hồi, hắn đều thắng tất cả!
"Thế nhưng..."
Dù trong lòng như núi lở sóng gầm thì bọn họ thấy chân truyền Âm Sơn lại không giấu được sự run rẩy tận tim.
Có khi nào vị hung thần canh giữ nơi này là tứ mạch Trúc Cơ thì sao nhỡ?
Đệ tử Âm Sơn Tông người ta cũng không thua kém ai đâu ha!
Bình thường mà nói thì muốn Trúc Cơ không thể nào tiến hành từ địa mạch này sang địa mạch khác như Phương Nguyên được. Chỉ có thể tìm nơi địa mạch giao nhau, nơi địa mạch giao nhau càng nhiều thì Trúc Cơ ở nơi đó càng khó.
Mà nơi ngũ hành địa mạch giao thoa cũng đã là vùng đất thần tiên trù phú trời sinh rồi.
Thắng cảnh to như Vân Châu này mà cũng chỉ có mấy nơi như thế thôi!
Mà một nơi có tiếng nhất đang nằm trong tay Âm Sơn Tông!
Dó cũng là nơi căn nguyên của Âm Sơn Tông!
Chân truyền Âm Sơn Tông, người xuất sắc đều đã từng Trúc Cơ ở ngũ hành địa mạch đó!
Tuy rằng Cam Long Kiếm ở Âm Sơn Tông cũng không có thể tính là đệ tử truyền thừa đại đạo nhất mạch tông chủ, không thể có được cơ hội quý hiếm thiên địa ngũ hành Trúc Cơ như này nhưng dõi mắt toàn bộ Việt quốc hắn ta cũng là tứ mạch Trúc Cơ hiếm thấy, đây chính là điều chống lưng của Cam Long Kiếm!
Cũng là người chúng tiên môn bấy giờ, càng nhìn Phương Nguyên thiên tư xuất sắc nổi trội, càng cảm thấy trong lòng nặng trĩu!
Ngươi đi đến nơi này cực khổ như thế, nhưng người ta cất bước chính là bắt đầu từ đó!
Huống hồ ngươi chỉ mới vừa Trúc Cơ, người ta cũng đã là tu vi tầng sáu Trúc Cơ, thế thì khiêu khích làm sao?
Chẳng lẽ ngươi có thể!
"Còn thiếu một bước!"
Mà ngay lúc này Phương Nguyên cũng chẳng nghĩ đến mấy vấn đề này.
Hắn cũng không biết chân truyền Âm Sơn Tông là Trúc Cơ mấy mạch, Phương Nguyên chỉ đáng suy nghĩ về bản thân.
Nay hắn đã là tứ mạch Trúc Cơ, nhưng Phương Nguyên vẫn chưa thu khí tức lại, khiến cho pháp lực toàn hân long hổ chung sức, kết thúc quá trình Trúc Cơ này lại một lần nữa hắn chậm rãi cất bước đi về một hướng khác, khí như vực sâu biển lớn.
Sau đó Phương Nguyên cảm nhận khí cơ của bản thân, tìm được thứ cuối cùng hắn cần: mộc hành địa mạch!
Ở núi Vân Phù muốn tìm được nơi ngũ mạch giao thoa khó vô cùng.
Có thể tưởng tượng được muốn tìm đủ năm địa mạch có thuộc tính khác nhau lại rất đơn giản, sở dĩ nơi này được người người gọi là thánh địa Trúc Cơ vì vốn chính là nơi địa mạch giao thoa, ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ, không thiếu thứ nào nên Phương Nguyên tiến hành Trúc Cơ cũng đơn giản hơn nhiều!
Người khác tìm nơi địa mạch giao thoa, Phương Nguyên chẳng cần, hắn trực tiếp tìm địa mạch ngũ hành chi khí mạnh nhất là được rồi!