Đương nhiên là để Trúc Cơ rồi.
Cả một mảnh núi Vân Phù này, có thể cảm nhận được rõ ràng rằng linh khí nơi đây vô cùng dày đặc, các loại lực lượng khác nhau chảy xuyên dưới lòng đất như những con sông lớn, ngẩng đầu nhìn lên, có thể thấy được phía trên núi Vân Phù hiện đầy các loại động phủ, mỗi một động phủ đều có một hoặc một vài địa mạch khí có thể mượn nhờ, ở nơi sâu nhất bên trong núi Vân Phù, giữa linh vụ thấp thoáng, có thể thấy được một tòa cung điện như ẩn như hiện, hết sức thần dị!
Phương Nguyên biết, đó chính là Vân Phù Cung, nơi hội tụ tối đa các địa mạch.
Vốn hắn cũng đã có được một cơ hội tiến vào nơi đó để Trúc Cơ, nhưng cơ hội này đã bị kẻ bên ngoài núi kia đánh bay rồi.
Hôm nay hắn dùng công đức Tiên Minh tiến vào núi Vân Phù, chỉ có thể như các đệ tử bình thường, tìm kiếm một địa mạch để Trúc Cơ mà thôi.
Đã như vậy thì không cần tính toán nhiều làm gì.
Thong thả dạo bước trong núi, Phương Nguyên cảm ứng sự biến hóa của địa khí xung quanh một chốc, sau đó nhanh chóng cảm thụ được, cách mình không xa có một địa mạch vô cùng mạnh mẽ, hỏa khí cường thịnh không gì sánh được, đó là một hỏa hành địa mạch vô cùng nồng đậm, địa khí nơi này không mỏng, nhưng nơi đây chỉ có một hỏa hành địa mạch, bởi vậy không nhiều người lựa chọn nơi này để Trúc Cơ, nhưng Phương Nguyên thì không cần nghĩ ngợi nhiều, lập tức đi tới.
“Huyền thể thông minh, Trúc Cơ vấn đạo!
Đứng trên một địa mạch, hắn hít sâu một hơi, đột nhiên vận chuyển pháp lực toàn thân, sau đó tay phải vỗ lên mặt đất, giây lát, hỏa y mênh mông cuồn cuộn tràn vào cơ thể hắn, có thể nói là, vào thời khắc này, hắn như đã biến thành một hỏa nhân!
“Vèo...
Trong một chớp mắt, hỏa quang trên đỉnh đầu hắn đột ngột xông thẳng lên trời, tỏa sáng rực rỡ giữa bầu trời đêm.
“Có người Trúc Cơ?
Lúc này, những người bên ngoài đều thấy được một đạo hỏa quang, lập tức đều kinh hãi, bọn họ cũng biết, đây là dấu hiệu có người Trúc Cơ, hôm nay, trên núi Vân Phù, tuy có không ít tu sĩ đang thử Trúc Cơ bên trong nhưng ai nấy đều hết sức cẩn trọng lựa chọn địa mạch, dùng đan dược, dưỡng khí vận công, thậm chí còn có người mở quẻ xem bói, nhất định phải chờ tới trạng thái bản thân và thiên thời, địa lợi đều đạt đến điều kiện tốt nhất thì mới bắt đầu.
Cũng chính vì thế, lúc này trên núi Vân Phù vẫn luôn bao trùm một mảnh hắc ám, chưa có ai thử Trúc Cơ.
Mà nay, khi hỏa quang kia xuất hiện, cũng có nghĩa là có người đang nếm thử tiến hành hấp thu hỏa hành địa mạch khí, tiến hành nhất mạch Trúc Cơ.
Song, nỗi kinh hoàng này nháy mắt liền phóng đại vô số lần khi bọn họ nhận ra sự biến hóa của hỏa ý trên không trung kia...
Bởi vì, bọn họ thấy được, trên khoảng không của núi Vân Phù, hỏa quang không ngừng biến hóa, mơ hồ hóa thành một bóng người...
Diện mạo thanh tú, sắc mặt kiên nghị...
... Chính là Phương Nguyên!
Phải, đó chính là Phương Nguyên - người vừa bước vào núi Vân Phù chưa đủ thời gian uống cạn một chung trà!
“Sao hắn lại không hề chuẩn bị chút gì mà đã lựa chọn nhất mạch hỏa hành Trúc Cơ rồi?
Một ý niệm này nháy mắt đã nổi lên trong đầu vô số người ở bên ngoài núi Vân Phù.
“Trước đó chẳng phải có người nói, hắn có tư cách tiến vào Vân Phù Cung thử tứ mạch Trúc Cơ sao?
“Dù không vào được Vân Phù Cung thì cũng có thể tìm kiếm trong núi, nếm thử nhị mạch hoặc là tam mạch Trúc Cơ mà...
“Vậy mà hắn lại lựa chọn nhất mạch Trúc Cơ, hắn đang tự hủy tương lai sao?
Mọi người ở đây đều không thể hiểu nổi, chẳng phải bất cứ ai đến thời điểm Trúc Cơ đều muốn thử khả năng cao nhất hay sao?
Nay đệ tử Thanh Dương Tông này vốn có một tiền đồ tốt hơn nhưng lại vẫn khăng khăng lựa chọn nhất mạch Trúc Cơ, loại sự tình này nên nói thế nào cho phải?
Ngay cả Chu tiên sinh cũng đã tỏ vẻ ngạc nhiên hết sức, nhưng giữa một mảnh hỗn loạn này, ông vẫn cố nhịn, không mở miệng nói bất cứ điều gì.
“Ha ha, thú vị đây, khẩn cấp muốn tiến vào cảnh giới Trúc Cơ, để tiện cho việc khiêu chiến ta ư?
Bấy giờ, chân truyền Cam Long Kiếm của Âm Sơn Tông đang canh giữ bên ngoài núi cũng nhịn không được vui mừng trong lòng, sắc mặt thoáng hiện ý cười.
Hắn ta vốn đang lo Phương Nguyên sẽ cố tính ở lì trong núi Vân Phù thật lâu, đợi đến khi đồng môn của mình chạy đến thì công đức này sẽ bị bọn họ chia sẻ đi mất, nhưng nay nỗi lo lắng này đã biến mất hoàn toàn, Phương Nguyên đã nếm thử Trúc Cơ, như vậy hẳn là sẽ kết thúc nhanh thôi...
Sau khi Trúc Cơ thành công, hắn sẽ không còn bất cứ lí do gì ở lại trong núi Vân Phù nữa.
Đến khi đó, chẳng phải mình sẽ dễ dàng túm tên nhóc nhất mạch Trúc Cơ kia ra đây ư?
Ngay khi Cam Long Kiếm lộ một nụ cười thỏa mãn trên mặt thì trên núi Vân Phù, hỏa quang đã chậm rãi thu lại, quay trở về bên trong núi, tất cả mọi người đều biết, đó là dấu hiệu hỏa hành lực về lại thân thể Phương Nguyên, kết thành hỏa hành đạo cơ, toàn bộ quá trình bình thản kiên ổn, có thể nói là cực kì thuận lợi, lúc này hẳn Phương Nguyên đã vô cùng thành công kết thúc hỏa hành Trúc Cơ.
Nhưng đúng lúc bọn họ duỗi dài cổ chờ Phương Nguyên đi ra thì, một màn ngoài ý muốn lại xuất hiện.
Đạo hỏa hành khí thuộc về Phương Nguyên kia vẫn chưa hoàn toàn biến mất, hắn bắt đầu di động...
Không phải đi ra mà là chậm rãi đi sâu vào bên trong núi Vân Phù!
Hắn đi về phía... một địa mạch khác!