“Ngươi đi đi, tự mình chạy trốn...
Vị chấp sự già kia, đúng vào lúc này lại thở dài một tiếng.
Ông thu khổn tiên tác trói trên người Phương Nguyên lại, sau đó, tay áo ông phồng lên, trên đỉnh đầu, một luồng sáng xông thẳng lên trời, cùng với sự xuất hiện của luồng sáng đó, thân thể ông bắt đầu nứt vỡ ra, , một khí tức đáng sợ phừng lên...
“Ông ấy đang định...
Phương Nguyên bỗng nhiên hiểu được mục đích của vị chấp sự này, trái tim như bị bóp nghẹt.
“Tự hủy đạo cơ, để phá bí pháp của ta ư?
Giữa không trung, giọng nói lạnh lùng của câu điệp sứ Cửu U Cung vang lên: “Vô ích thôi.
Câu này nói ra thật đơn giản, lại khiến người ta không biết làm thế nào nữa!
Thích khách Cửu U có bí thuật mạnh đến thế, e rằng tu sĩ Trúc Cơ có liều mạng muốn phá thì cũng thật sự chẳng làm được gì...
Nhưng, dù động thái đó chỉ là vô dụng, bọn họ lại có cách nào nữa đây?
Đây đã là biện pháp cuối cùng mà vị chấp sự kia có thể làm được cho Phương Nguyên rồi...
Nếu có thể che chở cho Phương Nguyên trốn thoát khỏi hiểm cảnh này, dĩ nhiên ông sẽ làm ngay, nhưng nếu không thể làm được điều này thì ông cũng sẽ cố hết sức bảo vệ hắn đi được đến đâu hay đến đó...
Ầm!
Toàn thân vị chấp sự kia bỗng dấy lên ánh lửa cuộn trào mãnh liệt, cao đến mười mấy trượng, ông như đã biến thành một ngọn đuốc người khổng lồ, lực lớn vô cùng, đội trời đạp đất, hung hăng tấn công về phía màn đêm vô tận kia, ngọn lửa vô biên đã đốt cao tới tận trời...
Chu tiên sinh thấy xung quanh đã không có người ngoài, đành phải kéo Phương Nguyên nhanh chóng lùi lại phía sau.
Hành động liều mạng sau cùng của vị chấp sự già kia vẫn chưa thể chống đỡ bí pháp Cửu U Cung được bao lâu, ngọn đuốc người to lớn đó vung nắm tay đập xuống màn đêm chết chóc kia, nhưng không đưa đến bất kì tác dụng gì, bức màn đêm này như là xé không rách, đập không vỡ, mà tự thân nó lại sinh ra uy áp cực kì lớn lao, cứ thế bao chặt lấy ngọn đuốc người kia, ánh lửa dần dần tắt lụi, sau đó, nó tiếp tục vọt về phía trước, như muốn bao phủ lấy Phương Nguyên...
“Đồ nhi ngoan, có vi sư ở đây, không ai có thể thương tổn đến ngươi được...
Chu tiên sinh không hề nghĩ ngợi liền chắn trước người Phương Nguyên, tay xách trường kiếm, dồn sức chém về phía trước.
Một kiếm này, quả nhiên không có uy lực gì...
Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, màn đêm chết chóc kia bỗng dưng bị vạch ra một lỗ hổng cực lớn.
Tất cả mọi người đều giật mình.
Ngay giữa trận ác đấu chợt xuất hiện một giây lát tĩnh mịch, sau đó, vô số ánh mắt đều hướng cả về không trung.
Giữa không trung, trên bức màn đêm, xuất hiện một cái bóng gầy gò, mang một chiếc đấu lạp1 lớn.
Chính là y, tay không xé nát màn đêm bao phủ đất trời, ngăn trở màn đêm chết chóc đó bao trùm lấy Phương Nguyên.
“Kẻ nào?
Sau một chốc tĩnh lặng, thích khách Cửu U Cung đã nhanh nhẹn tỉnh táo lại.
Kinh hãi qua đi, ba đạo Thanh Phiên đồng thời rung động, vờn quanh hai bên, nhanh chóng lao về phía bóng đen kia.
Cùng lúc đó, bên dưới bọn họ, vô số kiếm quang gào thét xé gió đồng loạt thay đổi phương hướng, đánh thẳng về phía kẻ mới xuất hiện, đồng thời, cả đám trùng độc dày đặc như mây đen đang trôi nổi giữa không trung cũng thi nhau lao như tên bắn về phía y...
Có thể thấy rõ, thích khách Cửu U Cung đã ý thức được sự đáng sợ của người này, quyết định phải giải quyết y trước đã.
“Kiếm Vũ!
“U Vân!
“Độn Không!
“Dạ Bố!
Tứ đại bí pháp của thích khách Cửu U gần như đồng thời trào về phía bóng người vừa xuất hiện giữa không trung ấy.
“Quá là máu me rồi đó!
Bóng đen đứng giữa không trung kia cúi đầu đánh giá chiến trường, sau đó than nhỏ một tiếng, lại khe khẽ lắc đầu, lẩm bẩm một mình: “Thích khách Cửu U Cung trước đây luôn coi giết người là một nghệ thuật, từ bao giờ lại trở nên thô tục thế này?
Mới nói đến đây, tứ đại bí pháp đã phóng tới trước người y.
Y chỉ thở dài một tiếng, đột nhiên hai tay kết ấn, miệng đọc một đoạn âm tiết thật dài.
Âm tiết ngân nga lên, tuy nghe không hiểu hàm ý của nó là gì nhưng biến hóa trong đó thật không gì sánh được, thoạt nghe tưởng chừng phải nhanh gấp mười gấp trăm lần người thường nói chuyện.
Ấy vậy mà, không hiểu vì sao, từng âm từng tiếng lại nghe vô cùng rõ ràng, từng lời từng chữ chấn động hư không.
Cũng dưới chú âm bén nhọn mà cổ quái này, đám thích khách Cửu U Cung đang ập đến quanh đó đột nhiên đồng thời kinh hãi, sau màn kiếm quang vô tận kia, có bóng thích khách mặc áo xanh lộ ra, tất cả đều ra sức bịt chặt lỗ tai, kêu lên thảm thiết rồi rớt khỏi đám mây, cứ thế rơi rụng xuống, ngã chết trên mặt đất. Đám trùng độc lúc nhúc đông như mây kia cũng soàn soạt rơi sạch xuống đất.
Ngay cả tấm màn hắc ám bao phủ bầu trời cũng từ từ, từng mảng bị nghiền nát, biến thành bột mịn.
Ba vị câu điệp sứ chấp chưởng Thanh Phiên của Cửu U Cung nháy mắt đều như thể vừa thấy được quỷ.
“Bí pháp Cửu U, thức thứ năm...
“Niểu Đề?
“Ngươi là người phương nào, vì sao biết được bí pháp của Cửu U Cung?
1: Đấu lạp là một loại mũ rộng vành làm bằng tre trúc đan xen với giấy dầu hoặc lá trúc, lá cọ, tơ tằm.