Giọng nói kia, không biết là truyền từ đâu tới.
“Cam Long Kiếm còn có bố trí chuẩn bị ở ngoài tông ư?
Phương Nguyên lần này thật sự cả kinh, nhưng nét mặt vẫn chưa biểu hiện bất cứ điều gì, kiếm Ma Ấn đã ở trong tay, có điều, chấp sự già đứng cạnh đã đè vai hắn lại, ý bảo hắn không nên hành động thiếu suy nghĩ, ánh mắt lạnh nhạt của ông quét về phía trước, lạnh lẽo âm u nhìn đạo thanh phiên kia, bình thản mở miệng: “Bọn ta không có ý đối đầu với Cửu U Cung, mong chưởng kỳ sứ mở lòng tử bi, cho bọn ta qua nhờ...
“Thấy phiên không thấy người, ngàn vàng đổi một mạng...
Âm thanh âm u thấm người kia lại vang lên lần nữa: “Các ngươi đã biết chúng ta là người của Cửu U Cung, lại còn muốn nhờ chúng ta nhường đường, chẳng phải là chuyện đáng buồn cười lắm ư? Giao tiểu tử trẻ tuổi kia ra đây, sau đó mặc các ngươi đi đâu thì đi, Cam công tử bỏ tiền nhờ chúng ta trông chừng hắn thôi, chứ không có ý định làm gì ba người các ngươi, chứ nếu không, bọn ta mà giết luôn cả ba gã Trúc Cơ các ngươi thì hẳn phải lỗ vốn...
Cửu U Cung...
Phương Nguyên nghe đoạn đối thoại của chấp sự già với đối phương, sắc mặt dần dần biến đổi.
Hắn đã nhớ ra thanh phiên của Cửu U Cung này là ai...
Thường ngày hắn hay xem đọc các loại điển tịch, vốn cũng coi như có kiến thức rộng rãi, cái tên Cửu U Cung này, hắn cũng từng nghe nói tới.
Cửu U Cung này không phải là một tiên môn mà là một tổ chức thích khách trong giới tu hành, không phụ thuộc vào tiên môn nào, thường hoạt động trong vùng Vân Châu và Ma Thành, nghe nói số lượng đệ tử của bọn họ rất lớn, đối xử bình đằng, người hay yêu ma không loại nào không thu, hơn nữa, bọn họ cũng đối xử bình đẳng với những mục tiêu cần giết, người hay yêu ma không loại nào không giết, chỉ cần trả đủ tiên, bọn họ sẽ thay ngươi bán mạng...
Ai cũng không ngờ được, vị chân truyền Âm Sơn Tông kia còn cẩn thận bố trí cả việc này!
Tiên môn sẽ lén thả mình chạy trốn là điều mà chính Phương Nguyên cũng không ngờ tới, vị chân truyền Âm Sơn Tông này thế mà lại đoán được?
Trước đó, tất cả mọi người đều cho rằng vị chân truyền Âm Sơn Tông này một thân một mình tới Thanh Dương Tông, bởi quanh hắn ta không thấy một kẻ tùy tung nào, hơn nữa, các đại tiên môn cũng đều không hề phát giác có ai khác lẻn vào trong khu vực lãnh địa của Thanh Dương Tông, không ai ngờ rằng, vị chân truyền Âm Sơn Tông này quả thực không mang theo đệ tử Âm Sơn Tông, cũng không mang theo yêu binh yêu tướng của thành Nam Hoang, hắn lại đi hao tiền tốn của, mời Đoạt Mệnh Thanh Phiên tới.
Đây chính là thích khách trong truyền thuyết, Phương Nguyên cũng không biết thì ra mình còn có tư cách bị thích khách truy sát cơ đấy...
Chấp sự già cầm đầu nhẹ nhàng nói: “Xem ra chư vị đều là thích khách Thanh Phiên, nói vậy, tới đây đều là để trông chừng vị đệ tử thuộc cảnh giới Luyện Khí kia của tông ta nhỉ, nếu như ba gã Trúc Cơ bọn ta đây nhất định phải nhúng mũi vào thì vụ buôn bán này của các vị thật đúng là lỗ to rồi nhỉ...
Vừa nói, ông cùng hai vị chấp sự khác vừa chậm rãi khởi động pháp lực toàn thân.
Xem tình thế này, hẳn là bọn họ muốn lấy cứng đối cứng.
Nhưng ngay khi một thân khí cơ của bọn họ đều đã dâng lên, hừng hực cả bầu không khí xung quanh, lúc sắp ra tay, đột nhiên vị chấp sự cầm đầu lại quát khẽ một câu: “Đi! Cùng lúc đó, hai tay áo của ông trướng lên, sau đó xung quanh ầm ầm rung động một trận, một con hỏa long dài đến vài chục trượng đột ngột xuất hiện trước mặt ông, ngoác miệng gào không ra tiếng, nhanh nhẹn phóng vút về phía thanh phiên kia.
Đồng thời, ngay lúc này, hai vị chấp sự già đứng hai bên Phương Nguyên thì tóm lấy hắn, quay đầu bỏ chạy!
“Ơ...
Phương Nguyên kinh hãi, quay đầu lại nhìn, bên người vị chấp sự già kia đã hiện đầy kiếm quang.
“Thích khách của Cửu U, không thể lấy cứng đối cứng, chạy là thượng sách...
Một vị chấp sự già dường như đã nhận ra nghi hoặc của Phương Nguyên, bèn trầm giọng quát khẽ.
“Nhưng vị tiền bối kia...
Phương Nguyên vội vàng hỏi, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
“Hắn không chuẩn bị đi theo chúng ta!
Vị chấp sự bên cạnh Phương Nguyên chưa nhiều lời, chỉ bình tĩnh đáp lại một câu như thế.
Trái tim Phương Nguyên thót lên một nhịp, hắn đã hiểu ý ba vị chấp sự này...
“Ha ha, muốn lấy cái chết đổi đường sống sao?
Hiển nhiên, hai vị chấp sự kia muốn mang theo Phương Nguyên tìm một đường trốn, nhưng ngay lúc này, phía trước bọn họ lại vang lên thanh âm u ám thấm người kia: “Thậm chí còn nuôi dưỡng cả tử sĩ, xem ra sự việc quả đúng như Cam công tử nói, Thanh Dương Tông này có mưu đồ không nhỏ đâu nhỉ, chỉ có điều, Đoạt Mệnh Thanh Phiên của Cửu U Cung đều đã trình diện cho các ngươi thấy, các ngươi còn dám mở tưởng mình có thể dễ dàng rời đi ư?
Cùng lúc với thanh âm này, bốn phương tám hướng bỗng xuất hiện vô số kiếm quang ào ạt bắn đến.
“Soạt!
Hai vị chấp sự già đồng thời tách ra, che chở hai bên Phương Nguyên, sau đó nắm đầu vai hắn, ấn một cái, ba người đồng thời vọt xuống dưới đám mây, vị chấp sự già bên trái đè bàn tay nắm kiếm của Phương Nguyên xuống, nói thật nhỏ một câu:
“Phải nhớ, bất kể dưới tình huống nào, đều nhất định phải bảo vệ tính mạng của chính mình!
Phương Nguyên hít sâu một hơi, không trả lời, ngực như thể đang bị một tảng đá khổng lồ đè lên.