Đại Kiếp Chủ

Chương 327: Thể diện sau cùng (2)

Chương Trước Chương Tiếp

Vân trưởng lão trầm giọng quát, thân mình thoắt lách nhẹ, như tính tự mình ra tay.

Nhưng bên cạnh ông chợt có một chiếc bóng xám lóe lên, chính là Tần trưởng lão, ông ta đã ngăn trước mặt Vân trưởng lão, thấp giọng nói: “Bình tĩnh một chút, chớ nóng.

Vân trưởng lão trầm giọng hỏi: “Ngươi muốn nói gì?

Ông nhìn thẳng vào mặt Tần trưởng lão, chỉ vào Phương Nguyên hỏi: “Đạo phù chiếu trảm yêu kia, chẳng lẽ không phải là do tiên môn cho nó? Việc trảm yêu trừ ma, chẳng lẽ không phải do tiên môn dạy nó? Đứa nhỏ này chỉ làm việc mà chúng ta bảo nó làm, nó lại có lỗi gì? Lẽ nào bởi vì nó chém một con yêu ma, chúng ta liền phải giao nó cho người khác xử lí, hi sinh đứa nhỏ này luôn hay sao?

“Việc này...

Tần trưởng lão ngập ngừng như muốn nói gì đó nhưng lại thôi, có điều vẫn không hề tránh người, hiển nhiên là có ý ngăn cản Vân trưởng lão ra tay.

“Ha ha...

Cam Long Kiếm nhìn Vân trưởng lão một cái, sau đó ngẩng đầu trực diện với tông chủ Thanh Dương Tông, thản nhiên nói: “Xem ra quý tông rất có ý kiến đối với chuyện ta vừa nói, đây là việc của quý tông, ta cũng không tiện xen mồm, có điều, ta vẫn muốn nhắc nhở một câu, nếu quý tông thực sự không muốn giao người ra thì tùy các ngươi thôi, nhưng trước khi ta lên núi đã truyền tin cho sư tôn ta, nói vậy, nay Nam Hoang Yêu Vương cũng đã biết hết thảy mọi chuyện, người này, ta có thể mang đi, cũng có thể để lại đây, song có một việc, các ngươi nên suy nghĩ cho cẩn thận...

Thanh âm của hắn ta bỗng nhiên trầm xuống, quát khẽ: “Nếu ta không mang người đi, thì Nam Hoang Yêu Vương sẽ tự mình đến đòi người! Tính tình hắn thế nào, hẳn các ngươi đều đã biết, hơn nữa, chuyện này còn là do con út của hắn bị người ta giết, Âm Sơn Tông ta cũng không tiện ngăn trở hắn đòi lại công đạo, sợ là Tiên Minh cũng sẽ không ngăn trở hắn đâu, chỉ có điều, chẳng biết đến lúc đó, Thanh Dương Tông các ngươi gánh chịu nổi lửa giận của hắn sao?

Chúng tu bên trong đại điện nghe xong lời ấy thì lập tức xôn xao hỗn loạn.

Nam Hoang Yêu Vương mang theo nỗi đau mất con, đến Vân Châu đòi thủ phạm, chẳng lẽ lại sắp nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu?

Cho dù có Tiên Minh áp chế, sẽ không để hắn ta làm quá lớn chuyện này, nhưng Thanh Dương Tông cùng với tứ đại tiên môn của Việt Quốc...

“Con nhà người ta bị giết, nay muốn đòi lấy hung thủ, lấy pháp bảo về, cũng là chuyện đương nhiên thôi.

Vào lúc này, bỗng nhiên có một người lạnh lùng lên tiếng, mọi người quay đầu nhìn, thì thấy người nói chuyện không phải người của Thanh Dương Tông mà là Hồng Đan trưởng lão của Bách Hoa Cốc, bà ta thấy mọi người nhìn về phía mình bèn hừ lạnh một tiếng, tiếp tục nói: “Các ngươi nhìn ta làm gì? Lẽ nào điều ta nói không phải sự thật? Nếu thật sự để Nam Hoang Yêu Vương đánh tới đây, các ngươi lại muốn Việt Quốc này nổi lên một hồi gió tanh mưa máu nữa ư?

Nghe xong lời bà ta nói, các vị trưởng lão và chấp sự đều không biết phải trả lời ra sao.

Nếu Nam Hoang Yêu Vương thực sự tấn công tới đây, mà Thanh Dương Tông lại không chịu cúi đầu, như vậy trong khu vực Việt Quốc này tất phải xảy ra một cuộc chiến, đến lúc đó, bên bị liên lụy không chỉ là Thanh Dương Tông mà e là tứ đại tiên môn khác của Việt Quốc cũng không tránh thoát được...

Hơn nữa, ngũ đại tiên môn của Việt Quốc gắn bó như tay như chân, còn có ước hẹn cùng tiến cùng lùi, nếu thật sự Thanh Dương Tông bị yêu ma tấn công, dĩ nhiên tứ đại tiên môn không thể ngồi yên không quan tâm đến, dưới tình huống khác thì không nói, nhưng nếu chuyện này chỉ cần Thanh Dương Tông các ngươi giao ra một đệ tử là có thể giải quyết triệt để, kết quả lại nhất định muốn cứng đối cứng đến cùng, vậy thì dựa vào cái gì mà bắt tứ đại tiên môn bọn ta phải liều mạng cùng các ngươi?

Nghĩ đến hậu quả Nam Hoang Yêu Vương đích thân giáng xuống Việt Quốc, các trưởng lão và chấp sự của các đại tiên môn đều căng thẳng trong lòng.

Thế là nhất thời, chợt có không ít người âm thầm phụ họa lời Hồng Đan trưởng lão.

“Ha ha ha, một đám ngày thường thì luôn miệng nhân nghĩa đạo đức, đến hôm nay mới thấy rõ bản mặt các người.

Vô số ý niệm ào ào đổ vào đầu, Vân trưởng lão bỗng cười lạnh một tiếng, phất tay áo, quát lớn: “Cũng được, các ngươi đều sợ Yêu Vương nhưng lão phu không sợ, ta đây sẽ dẫn Phương Nguyên rời khỏi Thanh Dương Tông này, có bản lĩnh thì bảo hắn tới tìm ta.

Nói đoạn, ông đi nhanh về phía trước, vươn tay muốn kéo Phương Nguyên, thật sự muốn dẫn Phương Nguyên rời khỏi đại điện Thanh Dương Tông.

“Vân sư huynh, làm việc sao có thể chẳng màng hậu quả như thế?

Tần trưởng lão ngăn cản bước chân của Vân trưởng lão, ông ta nhướng mày, nhích người đến trước mặt Vân trưởng lão, quát lớn: “Chuyện liên quan đến sự sống chết của Thanh Dương Tông, lại có thể làm thế nào đây?

“Cút ngay!

Vân trưởng lão bắt đầu khởi động pháp lực toàn thân, vọt thẳng về phía Tần trưởng lão, Tần trưởng lão đành phải tiếp chiêu.

Hai vị trưởng lão Kim Đan cao cao tại thượng lúc này thật sự ra tay với nhau, các vị trưởng lão khác thấy thế lập tức kinh hãi, đồng thời nhanh chóng lách người bay đến trước mặt, thay Tần trưởng lão ngăn cản Vân trưởng lão, hiển nhiên là sợ ông làm ra chuyện gì khó lòng cứu vãn, song mấy người bọn họ đều không dám thẳng thừng ra tay quá mạnh với Vân trưởng lão, bởi thế, lúc này đây, bên trong đại điện trở nên hỗn loạn vô cùng.

“Đủ rồi!

Nhưng đúng vào lúc này, tông chủ Thanh Dương Tông đứng trên đài cao đột nhiên quát lạnh một tiếng, thả người bay xuống.

Từ trên người ông thình lình bộc phát một luồng pháp lực mạnh mẽ cực kì, vô biên vô tận tràn ra, trấn áp cả tòa đại điện, ngay cả đám người Vân trưởng lão đang chuẩn bị động thủ cũng bị pháp lực mạnh mẽ của ông làm cho chấn động, dần dần bình tĩnh trở lại...

“Phương Nguyên, vấn đề ngươi vừa hỏi, để ta tự trả lời ngươi.

Tông chủ Thanh Dương Tông Trần Huyền Ngang lạnh lẽo quét mắt về phía Phương Nguyên, quát khẽ: “Trảm yêu trừ ma không phải việc sai, nhưng sau khi trảm yêu, ngươi lại giấu riêng pháp bảo, qua mặt tông môn, đây là lỗi nặng, sau đó lại mượn nhờ pháp bảo của yêu ma mà đề thăng thực lực, đè ép đồng môn, tội càng không thể tha thứ, hôm nay tông môn muốn bắt ngươi không phải bởi nguyên nhân nào khác mà chính là bởi những lỗi lầm đó của ngươi, ngươi đã hiểu chưa?

“Đây... là chút thể diện vớt vát sau cùng sao?

Phương Nguyên chỉ cười nhạt trong lòng, muốn gào to một tiếng, nhưng nay hắn đã bị khí cơ của tông chủ trấn áp, không cách nào thốt lên một lời.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 55%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)