Cam Long Kiếm cười lạnh một tiếng, nói: “Chẳng lẽ chư vị đã quên, chuyện này không chỉ riêng là chuyện thế tử Yêu Vương chết ở Vân Châu mà còn có chuyện hắn từng lấy trộm một bảo vật của Nam Hoang Yêu Vương mang ra ngoài, thế tử Yêu Vương đã chết, các vị nói xem, bảo vật này sẽ rơi vào tay ai?
Nói đến đây, hắn ta nheo nheo mắt, lạnh nhạt nhìn sang phía Phương Nguyên, nhẹ giọng nói: “Món bảo vật đó vốn chẳng đáng là gì, nhưng nếu rơi vào tay một đệ tử thuộc cảnh giới Luyện Khí thì đúng là cũng có tác dụng không nhỏ đâu, nói vậy, có nó liền có thể giúp đỡ một đệ tử vô danh trong tiên môn, con đường tu đạo vốn nhấp nhô kém cỏi bỗng nhiên quật khởi lên, nổi danh khắp nơi, việc này chắc không thành vấn đề, ngươi nói có phải không, Phương Nguyên sư đệ?
Cam Long Kiếm nói, ánh mắt đã nhìn thẳng về phía Phương Nguyên, môi khẽ nở nụ cười, đáy mắt lại lạnh như băng.
“Chính là sau khi trở về từ thành Thái Nhạc, ngươi mới bắt đầu quật khởi nhỉ?
“Có phải khi đó ngươi đã chiếm được món bảo vật này?
“Đoạt được vị trí chân truyền trong tiên môn, lại nổi bật trong thí luyện ở hồ Ma Tức, làm được rất nhiều chuyện mà những người khác không thể làm được...
Hắn ta tung ra từng câu từng câu, càng lúc càng bước lại gần Phương Nguyên: “Có phải là nhờ món bảo vật này không?
Bên trong đại điện, nhất thời có vô số ánh mắt hướng về phía Phương Nguyên.
Thực ra, nghe vị đệ tử Âm Sơn Tông nói một tràng như vậy, bọn họ cũng đã bắt đầu tin vào lời của hắn ta rồi.
Dẫu nói thế nào thì ban đầu việc Phương Nguyên chém yêu ma ở thành Thái Nhạc có không ít người biết đến, hơn nữa, trước hay sau khi đó cũng không có nhiều vụ việc trảm yêu trừ ma nữa, lại thêm một điều, mọi người chỉ cần tỉ mỉ chuốt lại sự việc liền phát hiện ra, quả đúng là sau khi trở về từ thành Thái Nhạc, Phương Nguyên mới bắt đầu quật khởi ở tiên môn, sau này, hắn còn làm ra một loạt sự việc kinh người, vốn khiến người ta khó có thể tin nổi...
Mà nay, nếu nói là do có được bảo vật của Yêu Vương thì mọi chuyện đều có thể được giải thích rõ ràng!
“Hết thảy những chuyện này đều là suy đoán của ngươi mà thôi, nếu chỉ như vậy đã vội chỉ trích đệ tử của Thanh Dương Tông ta thì có phải là hơi quá bá đạo rồi chăng...
Vào lúc này, chỉ có mấy vị chấp sự của Tiểu Trúc Phong lớn tiếng quát lên.
Không ai biết trong lòng bọn họ nghĩ thế nào nhưng ngoài miệng đương nhiên phải bênh vực cho đệ tử Thanh Dương Tông.
Chỉ tiếc rằng Cam Long Kiếm đã sớm có chuẩn bị, nghe vậy chỉ cười lạnh một tiếng, nói: “Ta biết ngay Thanh Dương Tông sẽ không dễ dàng chịu nhận việc này, các ngươi nói cũng đúng, đây đều là suy đoán của ta, có điều, ta muốn hỏi thêm một câu, đêm qua ta cùng Đoạn Phi Uyên sư đệ uống rượu luận đạo, rượu vào lời ra, nghĩ đến mình đang cần luyện chế một món bảo vật, còn thiếu một đoạn xương ngón chân của yêu ma loại thủy hành, cho nên nguyện ý lấy một viên yêu đan hỏa hệ để đổi lấy, Đoạn sư đệ rất là vui lòng, bèn dẫn ta tới Luyện Bảo Quật của Thanh Dương Tông thăm thú một phen...
Nói đến đây, hắn ta xòe tay ra, trong lòng bàn tay thình lình xuất hiện một đoạn xương có hoa văn màu bạc loang loáng, sau đó hắn ta đưa mắt quét quanh mọi người một lượt, nhẹ giọng cười nói: “Nếu Thanh Dương Tông không thừa nhận việc này, vậy thì vì sao hài cốt của thế tử Yêu Vương lại xuất hiện trong Luyện Bảo Quật của các ngươi được? Hay là, các ngươi cho rằng, Nam Hoang Yêu Vương không nhận ra hài cốt của huyết mạch ruột thịt nhà mình?
Lời này vừa được thốt ra, mọi người bên trong đại điện lập tức ồ cả lên!
Tiếng bàn tán xôn xao vang khắp nơi.
Chẳng ai có thể ngờ tới, vị chân truyền của Âm Sơn Tông này đã lặng lẽ lấy được cả chứng cứ xác thực cỡ này.
“Việc này...
Đại đệ tử chân truyền của Thần Tiêu Phong là Đoạn Phi Uyên nghe đến đó, mặt đã tái nhợt đi.
Bên trong đại điện, không biết có bao nhiêu ánh mắt phức tạp nhìn về phía y.
Đêm qua vị chân truyền Cam Long Kiếm của Âm Sơn Tông hẹn y uống rượu, dĩ nhiên y vô cùng vui vẻ nhận lời, khi trò chuyện đúng là có thiếu cảnh giác, sau lại nghe vị chân truyền của Âm Sơn Tông này nói muốn luyện một kiện pháp bảo mà đang thiếu phần hài cốt của yêu ma loại thủy hành, còn nói nguyện ý lấy một viên yêu đan hỏa hệ ra đổi, như vậy y sao có thể bỏ qua loại chuyện tốt như thế được? Đương nhiên sau đó y bèn lập tức đồng ý, chưa thông báo cho tiên môn đã dẫn hắn ta vào Luyện Bảo Quật, nơi đó có hài cốt của yêu ma do đệ tử các đời của Thanh Dương Tông chém chết mang về, đều dùng để luyện pháp bảo hoặc chế thuốc.
Dĩ nhiên, hài cốt của một vài đại yêu tuyệt thế là loại tài nguyên chí cao, y cũng không có quyền dẫn Cam Long Kiếm vào xem, bởi vậy chỉ mang hắn ta đi dạo quanh một vòng trong kho tồn trữ hài cốt mấy yêu vật thường thường mà thôi, hắn chọn lựa vài món cũng chẳng ảnh hưởng gì. Vị chân truyền của Âm Sơn Tông này dạo quanh nhà kho khá lâu, lúc đó y còn lo rằng yêu cầu của vị chân truyền Âm Sơn Tông này cao lắm, mấy thứ này đều không thỏa mãn điều kiện của hắn ta, nhưng may thay, sau khi dạo quanh xem xét một hồi, hắn ta chợt chọn ra một đoạn di cốt của một con thủy yêu có phẩm chất không cao lắm, hơn nữa lại chỉ lấy một đoạn ngắn, nói rằng như vậy là đủ dùng rồi...
Ngay lúc đó y còn thấy thật là may mắn, nhưng ai ngờ được, mục đích của gã chân truyền Âm Sơn Tông lại là ở đây!
“Phương Nguyên sư đệ, ngươi có còn điều gì muốn nói không?
Chân truyền Cam Long Kiếm của Âm Sơn Tông nói đến đây bèn nhẹ nhàng thu lại mẩu xương ngón chân kia, chắp hai tay sau lưng, nhìn về phía Phương Nguyên.
Phương Nguyên trước sau vẫn đứng lặng nơi đó, trầm mặc không nói, đến tận lúc này mới ngẩng đầu lên.
“Ta chỉ muốn hỏi một câu thôi...
Sắc mặt hắn cực kì bình tĩnh, từ sau khi vị chân truyền Âm Sơn Tông này nói ra việc trảm yêu ở thành Thái Nhạc, hắn đã biết việc này căn bản không cách nào tránh khỏi nữa rồi.
Chưa nói chuyện đối phương đã lừa gạt được Đoạn Phi Uyên, lấy được hài cốt của yêu ma, dù không có chuyện này, hắn ta cũng sẽ có cách chứng minh thế tử Yêu Vương là do mình giết, bởi lúc đó, thấy được nguyên hình thi thể của yêu ma kia, không chỉ có mình mình mà còn có một loạt các hậu duệ quý tộc của thành Thái Nhạc, nếu hắn ta sưu hồn quan thần những người đó thì sẽ dễ dàng xác định được chuyện này, thậm chí có thể nói... vị chân truyền Âm Sơn Tông này, rất có khả năng đã làm như vậy rồi!
Chỉ có đã từng sưu hồn kiểm tra, hắn ta mới có thể chắc chắn yêu ma kia là do mình giết, mới có thể một mực âm thầm nhằm vào mình như thế!
Cho nên, đến lúc này, có muốn nói dối hay dấu diếm điều gì thì đều đã vô ích thôi!
Bởi vậy, hắn chỉ chậm rãi nhìn về phía mọi người trong điện, hỏi: “Cứ coi như là do ta giết đi, thì trảm yêu trừ ma, có vấn đề gì chăng?