Điều này khiến cho trong lòng những người có mặt ở đại điện hôm nay ngoài trừ kinh ngạc thì phần nhiều vẫn là không tin nổi...
Thế tử của Nam Hoang Yêu Vương, đó là thân phận lớn cỡ nào, kẻ như thế lại sẽ có bản lĩnh lớn cỡ nào chứ?
Mà vị đệ tử Thanh Dương Tông này, dù biểu hiện ra bên ngoài có đáng kinh ngạc đến đâu thì cùng lắm cũng chỉ thuộc cảnh giới Luyện Khí mà thôi, hắn có thể giết được thế tử của Yêu Vương sao?
Thân phận và địa vị của hai người cách nhau một trời một vực cơ mà!
“Tiểu hữu Âm Sơn Tông, ngươi tới Thanh Dương Tông ta xem lễ, tông ta trên dưới đều lấy lễ đãi ngộ, nhưng ngươi nói chuyện phải chú ý một chút, định vọng ngôn chỉ trích đệ tử tông ta, là coi khinh Thanh Dương Tông ta sợ ngươi, không dám vấn tội với tông chủ Âm Sơn Tông các ngươi có phải không?
Vào lúc này, từ sâu bên trong đại điện, một thanh âm lạnh lùng bay ra ngoài, tông chủ Thanh Dương Tông là Trần Huyền Ngang đã đứng lên.
Bấy giờ, sắc mặt y đã cực kì âm trầm, áp lực vô hình ào ào quất tới.
“Xin tông chủ bớt giận, hãy nghe ta từ từ nói rõ.
Đối mặt với tông chủ Thanh Dương Tông đang nén lửa giận trong lòng, hiển nhiên ngay cả Cam Long Kiếm cũng không dám qua mức ngang ngược hung hăng.
Hắn ta vội vàng cúi người thi lễ một cái, mới nhẹ nhàng mở miệng: “Nói vậy, chư vị đều đã biết, Âm Sơn Tông ta tọa trấn ở vùng giữa Cửu U và Vân Châu, điều giải mâu thuẫn giữa Vân Châu và Ma Thành đã chừng ngàn năm, bởi vùng đất của chúng ta tiếp giáp Ma Thành cho nên cũng từng có qua lại với yêu tộc, vị Nam Hoang Yêu Vương này là chí giao của sư tôn ta, mà ta cùng các yêu soái yêu tướng dưới trướng ông ta cũng có đôi phần giao tình, có khi sẽ cùng nhau uống rượu luận đạo...
“Hừ, ngươi đường đường là chân truyền tiên môn, ấy vậy mà lại đi uống rượu luận đạo với yêu ma?
Mọi người trong điện nghe xong, đều tỏ vẻ tức giận bất bình, trong lòng bực bội.
Tuy nay có Tiên Minh ở trên, để chống đỡ đại kiếp nạn nên đã không cho phép các đại tiên môn có tranh chấp với yêu ma nhằm tránh hao tổn lực lượng tiên môn, cũng có ủng hộ chuyện tu sĩ tiên môn kết giao với yêu ma, hơn nữa, rất nhiều nơi, người và yêu ma sống quá xa nhau, đã rất lâu không thấy nhau, sớm đã quên mất đại chiến thảm thiết giữa nhân tộc và yêu ma rồi, cho nên cũng coi chuyện tiên môn và yêu ma kết giao là chuyện bình thường.
Nhưng Vân Châu thì khác, dầu gì, ngàn năm trước cũng đã từng chịu thiệt hại không nhỏ trong tay yêu ma, nỗi hận yêu ma đã ăn vào xương tủy, đời trước truyền lại đời sau, có thể nói là trong Cửu Châu, ngoại trừ Hạ Châu Chi Châu thì nơi hận yêu ma nhất chính là Vân Châu, tuy rằng ngàn năm đã trôi qua, những kí ức về yêu ma đã phai nhạt không ít nhưng khi người người nhắc tới yêu ma thì theo bản năng vẫn mang phẫn hận không ngớt...
Nay bất chợt nghe được vị chân truyền Âm Sơn Tông này luôn miệng nói đến giao tình với yêu ma, trong lòng bọn họ sao có thể thấy thoải mái nổi đây?
Âm Sơn Tông kề cận ngay Ma Thành, nếu nói là có tiếp xúc đôi chút với yêu ma thì cũng còn có thể hiểu được, nhưng đây lại là thật sự coi yêu ma như bạn tốt chí giao?
Vị chân truyền của Âm Sơn Tông này thuật lại chuyện đó với thái độ hết sức tự nhiên, nói đến đây chỉ dừng lại một chút rồi lại tiếp tục:
“Tầm nửa năm trước, Nam Hoang Yêu Vương dưới gối vốn có một đứa con cưng, từ nhỏ đã cứng đầu, được cưng chiều vô cùng, bất ngờ gây ra đại họa, trộm một món đồ bảo bối của Yêu Vương rồi trốn khỏi thành Nam Hoang, Yêu Vương không biết làm sao, đành phải sai người đi điều tra nghe ngóng tin tức, mãi sau mới lần được đầu mối, thì ra hắn đã trốn vào Vân Châu, sau đó không lâu, Yêu Vương lại phát hiện, mệnh đăng của đứa con cưng này đột nhiên tắt lụi...
Hắn ta nói thì đơn giản nhưng mọi người trong điện nghe xong lại lập tức thấy lạnh buốt cả tim, âm thầm giật mình.
Con trai của Yêu Vương, thực sự đã chết ở Vân Châu ư?
Chân truyền Cam Long Kiếm của Âm Sơn Tông quan sát phản ứng của mọi người rồi tiếp tục nói, giọng rất bình thản: “Con cưng bị giết, dĩ nhiên Yêu Vương vô cùng giận dữ, lập tức muốn tự mình tới Vân Châu điều tra việc này, nhưng sư tôn ta đã ngăn lại, việc này phát sinh bên trong Vân Châu, các vị yêu tướng yêu soái đều không tiện tiến vào điều tra nghe ngóng, bởi vậy Nam Hoang Yêu Vương bèn nhờ cậy sư tôn ta, để ta cùng mấy vị sư huynh đệ xuống núi, lấy danh nghĩa du lịch, ngầm hỏi về vấn đề này, khi xuất sơn, sư tôn ta từng nói, việc này có liên quan đến an nguy của Vân Châu, không được qua loa...
“Về phần ta, sau khi xuống núi, dọc đường truy theo tung tích, cuối cùng đã tới Nam Việt, nhưng ngay ở chỗ này lại hoàn toàn mất tung tích của thế tử Yêu Vương, nếu ta đoán không sai, thế tử Yêu Vương hẳn đã bị hại ở ngay nơi này. Sau đó, ta lại tra xét ở đó mấy ngày, rốt cuộc nghe được người ta nói, ở khu vực thành Thái Nhạc, từng có đệ tử Thanh Dương Tông trảm yêu trừ ma, mà yêu ma bị bọn họ chém chết từng có tác phong hành sự có điểm tương tự với vị thế tử Yêu Vương kia, ta bèn tra suốt mấy ngày, mới dần dần biết được đại khái câu chuyện...
Nghe hắn ta nói đến đây, trong điện có không ít người kinh hoàng trong lòng, đưa mắt nhìn về phía Phương Nguyên.
Phương Nguyên từng trảm yêu trừ ma ở thành Thái Nhạc, chuyện này không phải là bí mật gì.
Thậm chí, đây còn từng là một truyền kỳ trong lớp đệ tử thuộc cảnh giới Luyện Khí của các đại tiên môn được người người ca tụng.
Phương Nguyên chính thức quật khởi ở tiên môn cũng là từ sau sự kiện đó!
Nếu suy đoán của gã Cam Long Kiếm này là thật, thì chẳng phải chính là, yêu ma bị Phương Nguyên chém chết lại là thế tử của Yêu Vương đó ư?
Chuyện này, quả thật là...
“Tiểu hữu Âm Sơn Tông hãy nói năng cẩn thận!
Nhưng cũng đúng vào lúc này, Thái Thạch trưởng lão - người chưởng quản Giới Luật Đường của Thanh Dương Tông đã lạnh lẽo lên tiếng: “Đệ tử Thanh Dương Tông ta, xưa nay trừ ma vệ đạo, đừng nói là trong khu vực thành Thái Nhạc, ngay cả ở các nơi khác tại Vân Châu này cũng e là đều có vết tích trảm yêu trừ ma của đệ tử Thanh Dương Tông ta, yêu ma chết dưới kiếm chúng ta nhiều như vậy, nếu ngươi không có bằng chứng xác thực thì dựa vào cái gì mà ngươi dám khẳng định thế tử của Yêu Vương bị đệ tử tông ta giết?
Mọi người dưới điện nghe ông nói thế thì đều âm thầm gật gù, lòng thầm nhủ, nếu không có chứng cứ xác thực thì quả thực Thanh Dương Tông không cần phải nhận chuyện này.
Song, vị chân truyền Cam Long Kiếm của Âm Sơn Tông nghe vậy cũng nhẹ nhàng cười, nói: “Vãn bối không phải hạng người lỗ mãng, tất nhiên không thể dựa vào mấy lời đồn đại đã chỉ trích đệ tử của Thanh Dương Tông, khi đó, ta cũng chỉ mới hoài nghi thôi, có điều trong lòng thoáng lưu ý đến vị đệ tử Thanh Dương Tông đột ngột nổi danh sau một trận chiến ở thành Thái Nhạc này, cho nên thoáng dò xét một chút, liền nghe nói sau khi vị đệ tử này của Thanh Dương Tông chém yêu trừ ma thì bỗng dưng quật khởi, nổi danh trong tiên môn, trở thành chân truyền, lại nghe nói trong thí luyện ở hồ Ma Tức, vị này cũng vụt sáng lên giữa đám người...
Dứt lời, hắn ta bèn cười tủm tỉm nhìn về phía Phương Nguyên: “Đến lúc này, ta đã xác định khá chắc chắn.
“Nói bậy!
Xung quanh bỗng có mấy vị chấp sự đồng thời lên tiếng trách mắng: “Đệ tử tông ta quật khởi lại có quan hệ gì với thế tử Yêu Vương kia?